Đứng giữa bố và chồng, tôi không biết phải làm sao
Nhà ngoại tôi có 5 chị em gái, chúng tôi may mắn đều lấy chồng gần nhà. Gia đình tôi cách xa nhà ngoại nhất, đó là 4 cây số. Mỗi khi nhà bố mẹ động đũa bát là chị em tôi đều có mặt từ sớm để nấu nướng, còn ông bà chỉ ngồi chỉ đạo và chơi với các cháu.
Trong số các con rể, chồng tôi là người khéo làm món ăn nhất. Lần nào anh cũng đến sớm nhất để mài dao rửa thớt chuẩn bị làm cỗ. Anh làm được tất cả mọi việc và không nề hà việc gì.
Thế mà mấy tháng gần đây mỗi lần nhà ngoại có cỗ bàn, anh toàn tìm cách thoát thác hay đợi khi tới bữa cơm rồi mới có mặt. Anh cũng ít nói chuyện với mọi người và uống nhiều hơn. Trước kia chưa bao giờ anh uống say xỉn thế mà dạo này say đến nỗi nôn ra cả nhà bố vợ.
Mỗi lần nhìn thấy con rể say bét nhè như thế, bố tôi khó chịu ra mặt. Ông mắng anh ấy rầm rầm, thậm chí còn đuổi con rể về ngay trước mặt nhiều người. Cũng may những lần như thế anh bị say xỉn khi tỉnh dậy quên sạch sẽ nên bố con không có mâu thuẫn gì.
Tuần vừa rồi, nhà ngoại có cỗ, tôi nhắc chồng đến sớm làm bữa, đừng để đến lúc ăn mới tới không được hay lắm. Anh hậm hực nói:
“Anh cũng từng là 1 chàng rể chăm chỉ thế nhưng đổi lại là ánh mắt khinh bỉ coi thường của bố vợ. 1 lần nhà em có giỗ, người bác họ khen anh khéo làm món ăn, nào ngờ bố vợ nói thời buổi này phải kiếm tiền mới gọi là tài giỏi như mấy người anh rể mới đáng mặt đàn ông. Còn chuyện nấu ăn ngon chỉ dành cho đàn bà. Vì những lời của bố nói mà anh không muốn đến nhà ngoại nữa”.
Khi nghe được những lời nói kháy của bố, chồng giận lắm, từ đó anh không thiết tha chuyện đến sớm làm cỗ nữa. Tôi đã khóc khi chồng giãi bày nỗi buồn trong lòng giấu kín bao lâu nay.
Trong 5 chàng rể, tôi phải công nhận chồng mình là người kém cỏi nhất. Mấy anh rể mỗi tháng kiếm dễ dàng được vài chục triệu, còn chồng tôi cày ngày cày đêm mới được gần 10 triệu.
Chồng tôi đã cố gắng lắm rồi, không phải anh lười biếng mà là số anh vất vả không được thuận lợi như những anh rể nên tôi cũng không bao giờ dám kêu than nửa lời. Vậy mà bố lại chê bai con rể với người khác, vì lời nói của ông làm thay đổi bản tính tốt của chồng tôi. Tôi không thể chấp nhận việc làm của bố nên hôm sau đã qua nhà góp ý để ông nói những lời động viên an ủi với con rể.
Tôi không thể chấp nhận việc làm của bố nên hôm sau đã qua nhà góp ý. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng bố nổi khùng lên và nói:
“Con không dạy được chồng kiếm tiền thì để bố dạy. Nhà này toàn những con rể ưu tú, bố không chấp nhận được người con kém cỏi thế. Kiểu người như thế phải nói thẳng vào mặt thì may ra mới biết kiếm tiền. Còn cứ suốt ngày khen ngợi lại tưởng bản thân giỏi, cứ lì ra không chịu dùng não kiếm tiền”.
Tôi bảo với bố là:
“Các chị gái con giỏi giang lấy được chồng thành đạt là điều hiển nhiên. Còn con học hành thì kém, nói năng không được khôn ngoan, lấy được người chồng hiền lành đạo đức thế là có phúc lắm rồi. Người ta thường bảo “nồi nào úp vung nấy”. Nếu chồng con mà giỏi giang thì chắc gì đã lấy con.
Trước kia, chồng con đối xử rất tốt với gia đình mình, tại bố nói những lời khích bác chê bai nên anh mới đổ đốn hư hỏng như hiện tại. Bây giờ anh không muốn đến nhà ngoại, có đến thì mặt cũng hằm hằm và còn say xỉn. Tốt nhất bố hãy nói lời gì đó để chồng con ngoan trở lại. Cứ tình hình này con sợ anh sẽ không bao giờ đến nhà ngoại nữa”.
Con gái nói thế rồi mà bố vẫn 1 mực khẳng định bản thân không sai, vì muốn tốt cho con cháu mới nói thế và ông không chịu xuống nước trước mặt con rể. Đứng giữa bố và chồng, tôi không biết phải làm sao nữa?
Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/nghe-chong-noi-ly-do-khong-muon-den-nha-ngoai-toi-bat-khoc-thuong-anh-vo-cung-c391a587661.html