Đời người có bao lần mười năm để hy sinh vì một người khác?
Có những thứ mặc dù rất thích nhưng không thể thuộc về mình, có những thứ dù có lưu luyến sau cùng vẫn phải chấp nhận mất đi. Đời người có rất nhiều kiểu yêu nhưng đừng biến tình yêu thành vết thương lòng.
Có những mối duyên ngay từ đầu đã định sẵn không thể bền lâu, có những chuyện biết chắc không đem lại kết quả tốt đẹp, yêu một người cũng vậy, yêu không nhất định phải sỏ hữu nhưng nếu đã có được người đó thì nhất định phải trân trọng và yêu thương họ hết lòng.
Nếu để mất sẽ đau khổ, bạn có sợ phải cho đi không? Nếu mập mờ là đau khổ, bạn có lựa chọn kết thúc không? Nếu theo đuổi là đau khổ, bạn có chọn chìm đắm trong cơn mê không? Nếu chia tay là đau khổ, bạn có nói lời đó với người ta không? Có rất nhiều chuyện như vậy, bạn phải trải qua rồi mới biết cảm giác của mình thế nào.
Sự tự tin của đàn ông phụ thuộc vào lòng sùng bái của một người phụ nữ, sự kiêu ngạo của người phụ nữ đến từ lòng yêu của một người đàn ông. Tuyệt đối đừng bao giờ chăm sóc cho người đàn ông của mình kỹ quá, vì như thế chỉ có hai kết cục, hoặc là anh ta sẽ coi thường bạn, hoặc là sẽ bị người khác cướp mất. Cách thức để theo đuổi một người không cần quá thông minh nhưng cách thức chia tay phải vô cùng sáng suốt.
Tôi không biết đời người có bao lần mười năm để hy sinh vì một người khác. Tình yêu có thể là chuyện chớp mắt, cũng có khi là chuyện cả đời và mỗi người trong từng khoảng thời gian cuộc đời sẽ đem lòng yêu một người khác. Khi ai đó rời xa chúng ta vẫn phải tiếp tục sống, phải tập quên sẽ khiến chúng ta thêm mạnh mẽ. Theo đuổi giấc mơ cũ là thứ đồ xa xỉ mà không ai có đủ khả năng để chi trả. Hiện thực sẽ đến vào lúc thích hợp, chỉ là trái tim mình còn nhiều bối rối chưa thể thích ứng kịp thời mà thôi.
Tình cảm được hiểu là một dạng hạnh phúc, còn chờ đợi được hiểu là một dạng cô đơn.
Bởi vì yêu nên mới hiểu, bởi vì đánh mất nên mới dễ hài lòng, bởi vì luyến lưu cho nên trân trọng…
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/dung-lam-ton-thuong-mot-nguoi-tung-yeu-yJoQRqSBJBBnj.html