Đôi khi ta lãng đãng nhớ một yêu thương cũ
Đôi khi đi qua một con đường cũ, ta lại nhớ ngày ngồi sau xe người mà hát í ới, rồi người lại trầm trầm mà cất lên “Dù cho mưa tôi xin đưa em đến suốt cuộc đời…” bỗng thấy thời gian như ngưng lại trong phút chốc.
Cứ như thế, những hoài niệm cũ vẫn thỉnh thoảng len lói trong ta, như là một thứ không thể nào quên, như là một của để dành, như là một hồi ức mênh mang.
Đôi khi ta nhớ một người cũ không phải vì muốn họ trở lại trong cuộc sống của mình. Chỉ bởi hoài niệm cũng là một phần trong hành trình đi tới tương lai mà thôi.
Rồi chúng ta có thể yêu thương người này, người khác, chúng ta có thể bước trên những con đường mới, cảm xúc mới, tình yêu mới. Nhưng đến một lúc ta mệt nhoài, ta muốn ngoảnh đầu nhìn lại những xưa cũ, muốn tỉ mẩn ghép lại từng mảnh, từng mảnh đã hoen úa màu và cảm thấy mọi thứ thật dịu dàng biết mấy.
Nhớ người cũ chỉ bởi họ đã từng là người ta yêu thương, đã từng là người yêu thương ta, đã từng thôi nhưng cũng mang đến cho ta những bình yên, những hồn nhiên, những trong veo ngọt lịm.
Dù sau này đến với một người nào đó, sẽ có lúc ta nhìn lại từng bước chân ta đi, nơi đó sẽ in hằn thêm một cái nắm tay, một vòng ôm, một nụ hôn ngọt của người khác nữa. Nhìn lại để ta biết trân trọng hơn tình yêu hiện tại, trân trọng hơn người thương yêu ta bây giờ. Để mãi mãi yêu họ và không bao giờ muốn họ trở thành người cũ.
Đôi khi ta lãng đãng nhớ một yêu thương cũ, chỉ vậy thôi…
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/doi-khi-ta-nho-mot-nguoi-da-xa-ta-2OHjwjYclSN1O.html