Những ngày mải mê dấn thân theo một khuôn khổ nào đó quá chật chội, ngột ngạt để sau đó thấy ngày không dài nhưng suy nghĩ đã đi được ngàn năm.
Ai cũng phức tạp, khó hiểu nhưng làm gì mình cũng thấy mình rối nhất trên đời.
Có những ngày muốn bổ nhào ra đường lao một mạch chạy đến chỗ làm, cũng có khi chạy thong thả một cách ngớ ngẩn để đến nơi thì trễ giờ và tiếp theo là một chuỗi lô lốc nhăn nhó khó chịu của mình và cả anh chủ.
Cũng có những sáng khó ở, trong đầu luôn đấu tranh giữa "Ngủ" và "Đi" để còn làm, còn học, còn đủ thứ đang đợi trong khoảng thời gian đó. Đầu cứ phân vân mải miết rồi cuối cùng cũng là "Đi ngủ", sau đó lại thấy một đống trễ nãi xung quanh việc dậy muộn.

Mình có anh người yêu, anh luôn đúng giờ luôn có trách nhiệm với mình và cả tình cảm hai đứa. nhưng lục bực bội chuyện vô cớ lại mang anh ra giận dỗi, anh không có lỗi chỉ là do mình có tội, tội kiếm chuyện.
Đi học, thầy giao một đóng ý tưởng tha hồ về viết vời nhào nặng ra một bài báo cáo thực tập mang tính hàng lâm cực kỳ cao (em cứ thích phóng to vấn đề ra). Cứ ung dung, thảnh thơi, nói với lòng là phải có cảm xúc mới có thể viết bài hay được; thế nên cứ luyện hết phim này đến phi khác. Còn hai ngày sát deadline nộp bài thì cuống cuồng chấp vá các ý từ mạng từ sách và từ Chế tự điển ra mà nhào nặn vào bài. Cho rằng, mình làm thế là tốt rồi.
Đôi khi đi Coffee Acoustic thấy người ta hát, miệng luôn hát theo, có khi chê cười người ta hát dở, hát lệch này kia mà chưa bao giờ dám xung phong đăng ký lên hát. Nói với bản thân, lần sau lên hát vậy.
Có những ngày xui xẻo hết việc này đến việc khác, người đâm ra cáu gắt, hậm hực, cứ như sẵn sàng, chực chờ đánh người không bằng. Làm ai nhìn vào bản mặt lầm lì ấy cũng phải né xa, không dám nói gì. Đành thầm thì rằng, rồi sẽ mau ổn.
Cũng gặp phải những ngày đầu óc biến mất, tiền bạc hớ hênh bỏ trước quên sau. Tiếc hùi hụi, nghe lời bạn bè đi ăn xả xui, ăn xong hả hê, có chi phải buồn. Mà về nhà có đứa ấm ức khóc, tiền mồ hôi nước mắt làm ra, mất đã tiếc, lại con đi ăn uống cho tốn thêm một khoản, lại hứa lần sau phải cẩn thận, không hớ hênh, phung phí nữa.
Có những ngày xúc động. Làm những công việc để thư thả đơn giản để thư thả bản thân như nghe vài giai điệu buồn bã, xem dăm thước phim mùi mẫn... nhưng cũng quá nhập tâm để cho đầu óc được dịp tưởng tưởng đủ viễn cảnh xa vời chưa có và sắp có. Lúc này chẳng nhủ lòng, thầm thì, nói năng hay suy nghĩ gì, chỉ mặc cho cả xúc trôi. Đã là cảm xúc thì không thể đóng khung và hứa hẹn được. Con gái mà, lâu lâu làm những việc ngớ ngẩn để biết thời gian trôi qua không vô nghĩa và nhàm chán. Cũng là vì không hiểu nổi mình nên tự xem mình là phức tạp, chứ ai đâu mà đi đánh giá người khác làm gì khi bản thân chưa hoàn thiện được.

Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
