"Chờ đợi không đáng sợ, điều đáng sợ là không biết phải chờ đến bao giờ"
Giống như tình đơn phương vậy, thứ tình cảm đấy là dòng điện một chiều. Chỉ cần một sự quan tâm đơn giản của người kia cũng khiến mình hạnh phúc và mơ mộng đến một tương lai của hai đứa. Rõ ràng bản thân biết, sự quan tâm đấy chỉ là sự quan tâm hời hợt. Đối bạn bạn, người đó là tất cả, nhưng với người ta, sự xuất hiện của bạn "có cũng được không có cũng chẳng sao". Hay thứ tình cảm mà bạn không thể nói đó là người thứ 3. Bạn không muốn phá vỡ đi hạnh phúc của người khác, nên bản thân chỉ đứng nhìn người ta. Điều đau khổ hơn là họ vừa quan tâm bạn vừa quan tâm người kia và rồi họ cho bạn chút hi vọng thì một ngày nào đó vụt biến. Không một lời nào và bản thân cũng chẳng dám lên tiếng.
Thế nên mới nói "Chờ đợi không đáng sợ, điều đáng sợ là không biết phải chờ đến bao giờ". Làm sao có đủ dũng khí để chờ đợi một thứ chẳng biết đến kết quả. Làm sao có thể âm thầm chờ đợi một điều mơ hồ mà chính mình còn không biết đến hạn định, giống như hoa mọc trên sa mạc, tuyết rơi giữa mùa hè,...
Chúng ta rồi cũng sẽ già đi. Những nông nổi thời trẻ có thể khiến ta thất vọng, nhưng chính những vết sẹo trong tim đó giúp ta trưởng thành, chín chắn hơn. Cũng là lúc ta phát hiện ra tình yêu thương bản thân mới là tình yêu khó học nhất và sẽ là động lực giúp ta từ bỏ những thứ chỉ mang lại nỗi đau. Đó cũng là lúc ta tìm được câu trả lời cho những câu hỏi trên và học được bài học mang tên: "Sự từ bỏ".
Truờng trung học tại trung tâm Sunshine có nhiều học sinh gốc Việt theo học và thành công nhất
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/myguu/quynh/biet-cuoc-tinh-se-chang-ve-dau-nhung-em-van-co-ayINj8ZkSAk60.html