Bi kịch của người con bị bắt cóc
Hè năm 1991, cậu bé 4 tuổi Xu Jianfeng bị bắt cóc khi đi chơi cùng cha. Cha anh từng kể với truyền thông, hôm đó ông đưa con trai tới một tòa nhà ở Quảng Châu. Hai người đàn ông mời ông hút một điếu thuốc và lập tức chìm vào giấc ngủ, thức dậy chẳng thấy con đâu.
Xu Jianfeng không nhớ chi tiết mình bị bắt cóc thế nào, cho đến khi thấy mô tả của cha trên TV. "Người lớn nói chuyện rôm rả, cười lớn, rồi bố tôi lăn ra ngủ. Kẻ buôn người bảo bố mệt nên ngủ, rồi đưa tôi đến công viên, mua đồ chơi, đồ ăn vặt", anh nhớ lại.
Cậu bé khi đó được đưa tới một túp lều trên núi rồi đến nhiều gia đình khác nhau, bị chọc cười, thậm chí lột trần và đi vòng tròn. Biết mình bị bắt cóc đem bán, Xu lên kế hoạch bỏ trốn. Lần đầu, trong lúc kẻ buôn người ngủ, cậu băng qua rất nhiều con đường và đi suốt đêm. Khi đói bụng, cậu ngồi xổm bên vệ đường vì kiệt sức. Thình lình, những kẻ buôn người lao tới.
Lần hai, cậu lấy trộm được 300 tệ, nghĩ có thể tìm về với mẹ. Ban ngày, cậu liều mạng bỏ chạy, ban đêm tìm một góc nào đó ngủ và luôn cảnh giác sợ bị đuổi kịp. Cậu bị tuột giày, chân phồng rộp. Khi đói, Xu bới thùng rác tìm thức ăn.
"Tôi không biết bao ngày trôi qua, không biết tiền tiêu hết hay mất, cho đến khi tới một làng chài nhỏ ven biển ở Huệ Châu, Quảng Đông. Ở đó, tôi gặp cha mẹ nuôi đang đi đánh cá. Mẹ nuôi nói khi lớn lên tôi sẽ tìm được mẹ đẻ", anh nhớ lại.
Sống cùng cha mẹ nuôi, Xu Jianfeng luôn thấy buồn, cảm giác bị đối xử không công bằng nên khát khao tìm lại gia đình. Người con không biết, nơi quê nhà, mẹ anh, bà Yang Suhui đang một mình tìm con.
Yang Suhui trong một lần tìm kiếm con trai. Ảnh: NewQQ
Con trai bị bắt cóc, Yang Suhui ly hôn chồng. Bà đau đớn vì mất con và không hiểu tại sao chồng bỏ cuộc chỉ sau vài ngày tìm kiếm. Bà Yang gửi con gái ở quê, nhờ em trai chăm sóc rồi trở lại Quảng Châu một mình. Từ đó, cuộc sống của bà chỉ có một mục đích duy nhất: tìm con trai.
Bà làm một số công việc tạm thời như rửa bát, làm phục vụ trong nhà hàng và bán hàng rong để có thể nghỉ bất cứ lúc nào. Tiền kiếm được đốt vào những chuyến đi tìm con.
Bà Yang đã đi hơn 20 tỉnh thành. Khi tìm con ở Chiết Giang, bà bị đuổi, bị người ta dùng cuốc đánh, đạp. Một lần khác, Yang bị cướp lột sạch tài sản. Người phụ nữ quỳ xuống van xin tên cướp để lại ảnh con mình.
Hành trình tìm con của bà có tín hiệu sáng sủa hơn khi gặp Yanzi, tình nguyện viên của "Baby Home", tổ chức tình nguyện chuyên tìm kiếm trẻ em bị bắt cóc. Lần đầu tiên nhìn thấy bà Yang Suhui tại một sự kiện, Yanzi ấn tượng với đôi mắt đỏ ngầu. "Bà ấy nắm chặt tay tôi, không nói lời nào". Nghe bà Yang kể chuyện, Yanzi quyết định giúp đỡ bà.
Cuối năm 2014, Yang Suhui bị chẩn đoán mắc ung thư phổi giai đoạn giữa. Nhưng bà không bỏ ý định tìm con. Mãi đến nửa cuối năm 2016, bà mới chịu về nhà điều trị, khi tế bào ung thư đã di căn lên đầu.
Khi đó, cậu con trai mất tích Xu Jiangfeng, 29 tuổi, sống bằng nghề đánh cá. Năm 2010, anh lấy mẫu gửi vào hệ thống ngân hàng ADN quốc gia. Bà Yang cũng gửi mẫu ADN nhờ tìm con. Nhưng kết quả xét nghiệm cho thấy họ không chung huyết thống.
Cũng trong năm 2016, một phóng sự về bi kịch của bà Yang Suhui phát trên truyền hình. Xu dán chặt mắt vào TV khi thấy bức ảnh đứa trẻ bà Yang tìm rất giống mình. Anh tìm Wechat của bà trò chuyện. Người phụ nữ khẳng định con bà có vết bớt ở mông. Bà và chồng đều thấp nên cho rằng con trai không cao.
Về phần Xu Jianfeng, lúc bé, mông anh chi chít mụn nên không biết mình có bớt hay không. Lúc đó, chiều cao của Xu chạm ngưỡng 1m83. Vì vậy, cả hai không nghĩ là mẹ con.
Xu (bên phải) đã tìm được mẹ ruột sau 31 năm, nhưng mãi mãi không được gặp bà. Ảnh: Sohu
Một năm sau, bà Yang Suhui qua đời trong tiếc nuối. Đọc cáo phó con gái bà đăng trên mạng, Xu là người đầu tiên gửi lời chia buồn dưới phần bình luận.
Trước khi chết, Yang Suhui nhờ tình nguyện viên Yanzi tiếp tục cuộc tìm kiếm giúp mình. Để hoàn thành tâm nguyện của người phụ nữ, Yanzi kết nối với truyền thông, cung cấp hình ảnh cho công an.
Đầu năm nay, công an Trùng Khánh đã tìm ra một người khả năng cao là con bà Yang. Đó chính là Xu Jianfeng, sống ở Huệ Châu, Quảng Đông. Kết quả ADN chứng minh họ là mẹ con. "Định mệnh đã đùa giỡn chúng tôi. Chúng tôi đã chạy về phía nhau nhưng rồi lại lướt qua nhau. Tôi ghét công nghệ ADN sơ khai của 12 năm trước. Tôi ghét nó", Xu viết trên Douyin.
Ngày 13/3, Xu Jianfeng, người xa nhà 31 năm đi 1.200km về nhà ở Thai Châu, Chiết Giang gặp mặt người thân và viếng mộ mẹ. Anh viết trên Weibo: "Mẹ ơi, dù sao con cũng không thể xóa dấu vết mẹ khỏi trái tim mình".
Zhang Baoyan, người sáng lập Baby Home, nói: "Đây là một bi kịch mà không bộ phim nào dám diễn. Số phận giở trò lừa con người. Phải trừng phạt nghiêm khắc những kẻ buôn người".
Article sourced from VNEXPRESS.
Original source can be found here: https://vnexpress.net/bi-kich-cua-nguoi-con-bi-bat-coc-4438966.html