Yêu xa ...

13:00' 05-09-2012


    Nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được, anh bật dậy, mở máy tính và lang thang trên mạng. Xa nhà đã hơn hai năm rồi, mỗi lần nhớ em, nhớ về bạn bè ở đất nước Việt nam xinh đẹp thì anh chỉ còn biết làm bạn với chiếc máy tính mà thôi.

    Cả một danh sách bạn bè dài dằng dặc, và những dòng hồi đáp bằng tiếng Nga, tiếng Anh cứ bị anh lướt vội qua, thậm chí là không đọc tới, nhưng anh luôn đọc rất kỹ những cập nhật trạng thái, những tâm sự của bạn bè được viết bằng thứ tiếng của quê hương mình.

    Sau bốn năm là sinh viên dưới mái trường xây dựng, anh đã rất vui mừng khi nhận được học bổng đi du học toàn phần. Thế nhưng, hai năm sang bên này là khoảng thời gian mà anh đã thực sự cảm thấy rất khó khăn. Mọi thứ xung quanh đều quá mới mẻ và vô cùng lạ lẫm, từ con người, ngôn ngữ, văn hóa, cuộc sống cho đến phong cách sinh hoạt hàng ngày. Trong khi đó, cả em, cả gia đình và bè bạn lại ở quá xa.

    Những ngày đầu, khi còn chưa kịp quen với cuộc sống mới, anh chỉ muốn bỏ lại tất cả để quay về. Thế nhưng, sau khi nghĩ đến hình ảnh bố mẹ ở quê nhà đã làm lụng vất vả để nuôi anh ăn học mà anh vẫn chưa kịp đền đáp được gì, nghĩ đến những lời em dặn lúc tiễn anh ra sân bay là anh lại có thêm rất nhiều động lực.

    Anh sẽ về...

    Em vẫn đợi anh về (Ảnh minh họa)

    Ngày đó em đã nói rất nhiều về tương lai của hai đứa. Những lời dặn dò, động viên thấm đẫm nước mắt ấy đến tận bây giờ anh cũng không thể nào quên. Anh vẫn nhớ rõ ánh mắt ái ngại mà bố mẹ em đã dành cho anh sau khi biết rằng anh không phải là con nhà giàu. Anh đã từng rất buồn, nhưng chưa bao giờ anh có bất kỳ một suy nghĩ ghét bỏ hay trách móc đối với gia đình em. Bởi anh biết rằng suy cho cùng thì cũng chỉ vì hai bác thương con gái. Bố mẹ nào lại không mong muốn con mình lấy được một người chồng thành đạt, có cuộc sống đủ đầy và được chiều chuộng, yêu thương. Biết vậy nên lúc này đây anh càng phải cố gắng.

    Yêu xa thật không dễ chút nào em nhỉ. Hờn, giận, nhớ, thương… mọi cảm xúc đều phải nén lại trong lòng. Anh thật may mắn khi trong cuộc đời này có được em làm tri kỷ. Một người con gái tưởng như yếu ớt, mỏng manh như thế nhưng lại rất mạnh mẽ, kiên định cùng với lòng chung thủy của mình. Cho dù có bị gia đình ngăn cấm, nhưng em vẫn cứ một lòng một dạ ở đó chờ đợi anh. Bản thân anh cũng sợ hãi lắm chứ, khi mà khoảng cách của chúng mình thì quá xa xôi và ngày nào cũng có những gã si tình lởn vởn xung quanh người yêu bé nhỏ. Vậy mà dường như chưa khi nào trái tim em lại đập khác nhịp với trái tim anh.

    Yêu xa, em là người phải chịu thiệt thòi hơn cả. Những cuộc điện thoại đường dài ngắn ngủi không thể đủ để vơi đi nỗi nhớ thương. Bao nhiêu chuyện vui buồn, bao nhiêu nụ cười và những giọt nước mắt chỉ còn biết chia sẻ cùng nhau qua màn hình máy tính mà thôi. Mỗi lần nhìn thấy nụ cười của em là trái tim anh lại như tan chảy. Mọi mệt mỏi, áp lực vì học tập và công việc làm thêm nhanh chóng được cuốn hết đi.

    Anh sẽ về...

    Anh sẽ về và ôm em thật chặt (Ảnh minh họa)

    Nhiều lần khi đang nói chuyện thì kết nối liên l của em vụt tắt. Anh biết, em đang cố giấu những giọt nước mắt nghẹn ngào. Anh chẳng khác nào một thằng khờ, cứ đưa tay xoa xoa lên màn hình máy tính, ở đó tấm ảnh em mặc áo dài trắng  đã được anh đặt làm hình nền. Anh muốn vuốt ve gương mặt ấy, muốn hôn lên đôi mắt vì nhớ anh mà đẫm lệ ấy. Thương em lắm, nhưng anh lại chẳng thể làm gì.

    Anh lưu giữ lại từng cuộc chuyện trò của chúng mình để mỗi khi nhớ em, hoặc mất ngủ như đêm nay chẳng hạn, anh lại mở ra xem. Từng câu nói dí dỏm, từng cái icon mặt cười ngộ nghĩnh em gửi đều khiến anh phải bật cười. Nhớ ngày đầu quen nhau, em đã òa khóc ngon lành ngay giữa sân trường khi bị anh vô tình đụng xe phải. Khi ấy, anh bối rối chẳng biết phải cư xử thế nào. Đến tận bây giờ, em vẫn là một cô bé hồn nhiên, trong sáng y như thế. Thời gian trôi đi và tình yêu của anh đối với em thì ngày lại thêm đầy.

    Lang thang trên face book cả tiếng đồng hồ, anh nhận ra mấy hôm nay người ta hay nhắc đến hai từ: “mùa thu”. Mùa thu này trôi qua sẽ mang mùa đông đến. Chẳng mấy chốc là đến Tết rồi em ạ. Tết năm nay anh sẽ về và chúng mình sẽ được gặp nhau. Anh cứ tưởng tượng mãi về ngày đó, liệu khi gặp nhau anh sẽ ôm trước, hôn trước, hay vừa ôm vừa hôn người yêu bé nhỏ của anh đây nhỉ. Em biết không, có một kẻ lại đang ngồi một mình trong đêm và nhoẻn miệng cười.

    Phong Lan - Tổng hợp từ Internet



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
MRC North West Vùng: St Albans. Phone: 1300 676 044
Xem thêm


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ