Yêu mù quáng

12:00' 24-11-2013


    Tôi và Huy, chồng tôi vốn làm cùng ở một công ty, khi đến tuổi lập gia đình, chủ tịch công đoàn với quan điểm “ta về ta tắm ao ta” nên đã sắp xếp cho chúng tôi gặp nhau.

    Tình yêu mù quáng

    ảnh minh họa

    Huy lớn hơn tôi 7 tuổi, tốt nghiệp trung cấp, còn tôi tốt nghiệp đại học, tuy trình độ học vấn của Huy không cao nhưng kiến thức hiểu biết của anh rất rộng, mọi người ở công ty đặt cho anh biệt danh là “nhà thông thái”, tính cách con người anh cũng rất cởi mở hòa đồng, ở anh toát ra một sức hút khó cưỡng với những người xung quanh. Khi chúng tôi ở bên nhau, anh thường luôn miệng kể những câu chuyện mới lạ cho tôi nghe, tôi khi đó rất ngây thơ đã bị thu hút bởi sự hiểu biết của anh.

    Quen nhau được mấy tháng, Huy đề nghị được đến nhà chính thức thưa chuyện với bố mẹ tôi. Không hiểu từ đâu mà anh biết được sở thích của bố mẹ tôi, anh mang đến biếu bố tôi một chai rượu và biếu mẹ tôi một mảnh lụa may áo dài. Sau khi đến nhà tôi, Huy tỏ ra rất gần gũi với mọi người, anh ngồi chơi cờ với bố tôi một lúc rồi sau đó đi vào bếp cùng chuyện trò phụ giúp mẹ tôi nấu nướng, mẹ tôi rất có cảm tình với Huy. Nghĩ đến việc sau này tôi có chỗ dựa vững chắc, bố mẹ tôi vui vẻ đồng ý chuyện hôn sự giữa tôi và Huy. Lúc ăn cơm, bát của Huy không lúc nào vơi vì mẹ tôi luôn tay tiếp thức ăn vào bát cho anh. Khi đó tôi cũng rất hài lòng, bởi vì theo quen sát của tôi, Huy thuộc mẫu đàn ông của gia đình, tuy anh không kiếm được nhiều tiền, học vấn không cao nhưng tôi chỉ muốn tìm một người bình thường để sống một cuộc sống đơn giản ổn định.
    3 tháng sau tôi và Huy kết hôn. Tôi tranh thủ thời gian rảnh rỗi để học thêm và đã thi lấy được chứng chỉ nghiệp vụ sư phạm, sau đó tôi thi đỗ vào một trường công lập làm giáo viên tiểu học, Huy cũng được thăng chức lên làm quản lý kỹ thuật. Tôi cứ nghĩ rằng những tháng ngày hạnh phúc đang đến với chúng tôi. Nhưng cuộc sống luôn có những chuyện không như mong muốn, 2 năm sau công ty chồng tôi làm bị phá sản, Huy thành người thất nghiệp. Để giải tỏa tâm trạng buồn chán hụt hẫng, anh thường ra ngoài đi nhảy đi hát, anh rất có năng khiếu trong lĩnh vực này. Tôi nghĩ đột nhiên bị thất nghiệp, chắc chắn tâm trạng anh không vui, nên tôi cũng muốn để anh ra ngoài vui chơi cho tâm trạng thoải mái, sợ anh không có tiền, tôi còn nhét tiền vào ví cho anh. Cứ như vậy, một mình tôi đi làm vất vả, thậm chí cuối tuần hay ngày nghĩ lễ tôi cũng tranh thủ đi dạy thêm để kiếm tiền, nhiều hôm về nhà muộn, tôi chỉ ăn tạm bát mỳ rồi đi ngủ, con trai tôi gửi nhờ ông bà ngoại chăm sóc. Trong khi đó chồng tôi ngày ngày ra ngoài vui chơi đến tận khuya mới về.
    Rồi vài tháng sau Huy ngày càng về khuya hơn, tôi không thể nhẫn nhịn được nữa, một hôm tôi không ngủ mà nằm chờ Huy về, sau đó tôi hỏi anh: “Anh đi đâu và làm gì mà sao ngày nào anh cũng về muộn vậy?”. Huy sững người một lúc rồi nói thẳng với tôi: “Tôi chán ghét phải ở bên cạnh một người phụ nữ khô khan, chẳng có chút hấp dẫn quyến rũ nào như cô rồi”. Đầu óc tôi như quay cuồng, “Tôi có quen một phụ nữ trẻ tuổi rất hợp với tôi…”, thật không thể tưởng tượng được chồng tôi thất nghiệp không có tiền mà lại vẫn có bồ ở bên ngoài.
    Huy nói với tôi, người phụ nữ đó tên là Liên, đã ly hôn và chưa có con, Liên là nhân viên của một công ty lớn, thu nhập cao, hình thức xinh đẹp chỉ có điều da hơi ngăm đen. Họ quen nhau ở sàn nhảy, sau đó thành bạn nhảy cố định của nhau, mối quan hệ giữa họ ngày càng thân thiết, sau một lần đi nhảy cùng nhau họ đã không kìm chế được đi thuê nhà nghỉ và ở bên nhau. Khi Huy kể rõ mọi chuyện với tôi, tôi còn nghĩ đây là chuyện đùa, nhưng nhìn vẻ mặt anh thì tôi hiểu đó là sự thật. Tôi hỏi Huy người phụ nữ đó yêu anh ở điểm gì? Huy dương dương tự đắc trả lời tôi: “Bởi vì tôi đẹp trai, bởi vì tôi biết nói những lời ngọt ngào mà phụ nữ thích nghe”. Tôi tức giận không nói được lời nào, trong cơn tức giận tôi hét lên: “Anh cút đi, anh cút ngay đi với cô ta đi”. Huy bỏ đi không chút lưu luyến.
    Một tháng sau, Huy quay về. Huy nói với tôi anh không muốn sống chung với Liên nữa, cảm giác mới mẻ của anh với Liên đã không còn, anh thấy chán khi sống mãi cùng một người, hơn nữa Liên nói cô ta chỉ muốn tìm một người đàn ông đẹp trai để vui vẻ một thời gian chứ không muốn chung sống lâu dài với một người đàn ông không kiếm ra tiền. Liên luôn miệng đay nghiến anh, nói anh là đồ ăn bám. Huy nhẫn nhịn vài lần nhưng sau đó cảm thấy bị coi thường nên đã chia tay với Liên.
    Vì nghĩ đến con trai nên tôi quyết định tha thứ cho Huy. Con trai chúng tôi đang lớn dần, vậy mà Huy vẫn không có ý định đi tìm việc làm, anh vẫn sống cuộc sống như trước kia, tôi chỉ còn cách cố gắng kiếm tiền để duy trì cuộc sống gia đình. Nhưng đúng là ngựa quen đường cũ, Huy vẫn chứng nào tật đấy, không lâu sau anh lại có người tình mới. Tôi chỉ còn biết mắng chửi anh, nhưng anh vẫn thản nhiên làm những gì anh muốn, anh còn trơ trẽn nói với tôi rằng anh sẽ không bao giờ từ bỏ vợ con gia đình nhưng anh cũng không thể sống thiếu người tình. Tôi tức giận phát điên lên, rất muốn ly hôn với anh, nhưng mỗi khi có suy nghĩ đó là tôi lại thấy rất đau lòng, bởi vì tôi vẫn rất yêu anh, những lúc anh không ở bên tôi, tôi rất nhớ anh, nhớ đến mức tôi không sao ngủ được.
    Đầu năm nay, Huy đột nhiên biến mất không có chút tin tức gì, trong tủ thiếu đi một vài bộ quần áo của anh. Lúc đầu tôi cứ nghĩ rằng chắc anh lại bỏ đi với người tình ít ngày rồi sẽ về, nên tôi cũng không bận tâm nhiều. Thế nhưng sau 2 tháng vẫn không có tin tức gì của Huy, điện thoại của anh luôn ở tình trạng tắt máy, bạn bè người thân của anh đều không biết anh đi đâu, lúc đó tôi mới thấy lo lắng, anh không mang theo nhiều tiền, một mình ở bên ngoài không biết có chuyện gì xảy ra không?
    Không có Huy tôi cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa, tôi lục tìm vài bức ảnh của Huy, chọn ra một bức nhìn rõ khuôn mặt anh nhất và cầm nó đi khắp nơi để tìm anh. Mấy hôm đó thời tiết ngoài trời hơn 35 độ, đi ngoài đường có cảm giác nóng rát, nhưng khi đó tôi không cảm thấy mệt chút nào, sáng sớm ngủ dậy sau khi đưa con trai đi học, tôi mang theo một chai nước và lang thang khắp nơi tìm anh.
    Bởi vì tôi không có tin tức gì về anh nên đành phải nói là chồng mình bỏ nhà đi, hỏi thăm người đi đường xem có nhìn thấy anh hay không. Có người nghĩ tôi bị điên, nhìn thấy tôi liền tránh xa. Tôi bỏ ngoài tai mọi lời bàn tán xì xào, vẫn cứ đi tìm Huy khắp nơi nhưng đến giờ tôi vẫn không tìm được gì mà chỉ thấy mình đã kiệt sức.
    Lời kết: Hiện nay rất ít người yêu mù quáng, người vợ có thể tha thứ vô điều kiện cho các hành vi trăng hoa bất chính của chồng mình thì đúng là một người phụ nữ yêu mù quáng. Nhớ lại trước đây tôi có xem một bộ phim, 2 nhân vật nữ trong phim cùng yêu một nhân vật phản diện bội bạc, người phụ nữ A sau khi bị tổn thương đã quyết định rời xa người đàn ông đó, còn người phụ nữ B vẫn ngu muội theo đuổi anh ta. Người phụ nữ A khuyên người phụ nữ B nên từ bỏ, rằng người đàn ông đó không xứng đáng. Người phụ nữ B liền nói “nếu thật sự yêu một người sẽ không bận tâm đến việc người đó có xứng đáng hay không, chị không thể tha thứ cho anh ấy chỉ là bởi vì tình yêu chị dành cho anh ấy không đủ lớn mà thôi.”
    Tình yêu đủ lớn liệu có phải là một tình yêu không có một giới hạn, có thể dung túng cho mọi lỗi lầm của người kia? Dung túng cho lỗi lầm của người khác cũng chính là dung túng cho bản thân mình phạm sai lầm.
    Tình yêu cũng có nguyên tắc của nó, không phải là do tình yêu không đủ lớn, càng không phải là không muốn nuông chiều theo ý thích của bản thân mình, mà vì yêu đến một mức độ nào đó sẽ không thể yêu được nữa, hội ngộ rồi chia ly, tất cả mọi chuyện đều có giới hạn của nó, trong tình yêu dù có độ lượng đến thế nào đi nữa thì rồi cũng sẽ đến một ngày phải kết thúc, không muốn từ bỏ cũng phải từ bỏ mà thôi.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne



Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ