Yêu không bao giờ sai, chỉ là do ta lựa chọn cách yêu sai người
Mấy ngày hôm nay, đi đâu, làm gì cũng thấy mọi người bàn tán sôi nổi về câu chuyện cô gái tên Mai trong phim của Trấn Thành. Có người bình luận cảm thông cho cô ấy, có người lại chỉ trích cô ấy ngu ngốc… rơi nước mắt cho người chỉ biết nói những lời yêu thương mà không biết đợi chờ.
Có một câu nói rất hay trong bộ phim đó là “Có ai yêu mà khôn đâu”. Nếu chúng ta luôn tỉnh táo và lý trí trong mối quan hệ với người mà chúng ta yêu liệu tình cảm ấy còn gọi là “tình yêu” nữa hay không? Ngoại trừ những vụ lợi hay những toan tính trong tình yêu, tất thảy mọi tình cảm tốt đẹp trên đời này đều xuất phát từ những cảm xúc chân thật nhất. Tiếc rằng bằng cách này hay cách khác, chúng ta lại phải lựa chọn rời bỏ hay bước sang một rẽ ngã khác chẳng còn bóng hình ấy ở hiện tại, nó nằm ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim và cứ thế theo thời gian… dần bị xóa nhòa bằng hai chữ kí ức.
Em và anh quen nhau ngày còn là những cô cậu sinh viên mới ra trường, bỡ ngỡ và lạ lẫm với môi trường làm việc mới. Chẳng hiểu tự bao giờ, tình thương lại thành tình yêu và gắn bó với nhau những tháng ngày còn tay trắng. Dần dà, vật chất chúng ta ngày càng nhiều hơn nhưng tình cảm của chúng ra ngày càng phai nhạt dần. Theo năm tháng anh cảm thấy em đã chẳng còn điều gì mới mẻ, anh cần có những cảm xúc mãnh liệt hơn trong cuộc sống… và điều gì đến phải đến, em lựa chọn buông tay anh với tất cả những cảm xúc vỡ vụn. Một cuộc hôn nhân đổ vỡ là những cảm xúc vỡ tan thấm sâu vào tâm can của mỗi người. Dù có đi về đâu và phải mất bao lâu đi nữa thì những kí ức ấy mãi hằn theo năm tháng trải dài đến cuối cuộc đời.
Nếu thời gian có thể quay trở lại, em chỉ ước ao bản thân làm được hai điều, một là yêu bản thân mình nhiều hơn, và hai là yêu anh ít hơn. Tình yêu là điều tuyệt vời nhất mà cuộc sống này ban tặng cho tất cả chúng ta. Yêu không bao giờ sai, chỉ là do ta lựa chọn cách yêu sai người. Thưở đầu mới yêu ta đừng vội nồng nhiệt với gia đình anh, với người thân của anh; đừng tỏ ra mình mạnh mẽ, chịu đựng cam chịu mọi khó khăn. Hãy cứ sống và hãy cứ là mình thôi, để nếu có một ngày mất nhau người ấy sẽ chẳng thấy hụt hẫng và nghĩ rằng ta đã đổi thay. Những lúc buồn đau và mệt mỏi, lúc được nằm trong vòng tay người ấy, xin hãy trút bỏ hết những trăn trở và nói ra những điều thật lòng nhất. Để làm gì bạn có biết không? Để những suy nghĩ vu vơ và những niềm khắc khoải được sẻ chia, để những nỗi lo âu được người yêu thương ta vỗ về. Đừng để sự im lặng tạo ra khoảng cách dần kéo dài một cuộc tình mà ta đã đặt trọn niềm tin.
Thỉnh thoảng đi qua những con đường, góc phố mà ta đã từng qua, em lại thổn thức những kí ức có chút hoài niệm về những điều ta đã làm và tự nhủ: “À thì cuộc sống không đàn ông vẫn sẽ tốt thôi”. Lựa chọn rời xa một người chưa bao giờ là điều dễ dàng, rồi theo thời gian mọi thứ sẽ dần phai, rồi anh và em chúng ta sẽ lại bắt đầu một cuộc sống mới, một chân trời mới với những niềm vui mới. Chỉ khác rằng sau niềm vui ấy luôn khắc khoải những kí ức chẳng thể xóa nhóa về một thời tuổi trẻ đã từng yêu và từng hết mình vì nhau.
Tình yêu trong em là ngọn lửa không bao giờ dập tắt, chỉ là không cháy bỏng như lúc chúng ta còn bên nhau. Nó vẫn mãi ở đây, một góc nào đó trong trái tim thổn thức, và em tự nhủ với bản thân rằng “Rồi mọi buồn đau cũng sẽ sớm qua đi, em sẽ cố gắng gấp 100, gấp 1000 lần để bước tiếp trên chặng đường phía trước”. Hẹn gặp lại anh ở một cuộc sống khác, một thời điểm khác!
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/chan-troi-luon-o-phia-truoc-nw246013.html