Ngoảnh nhìn lại quãng đời đã qua, tôi biết mình đã sai lầm và đau khổ như thế nào khi đến với thứ “ma men” ấy.

    Vì hơi men mà tôi mất tất cả…

    ảnh minh họa

    Mười hai năm về trước, tôi là chàng trai tuổi 18, được mệnh danh là đẹp trai, thư sinh, xuất thân trong gia đình tri thức khá giả với thành tích học tập xuất sắc. Bước chân vào cổng trường đại học top đầu của cả nước, tôi mang trong mình bao nhiêu ước mơ, hoài bão, cùng với sự kỳ vọng rất lớn từ gia đình.

    Từ nhỏ đến lớn, tôi vốn là chàng trai nổi tiếng ngoan hiền, không rượu bia, thuốc lá, chất kích thích. Mọi chuyện bắt đầu khi tôi chuyển đến khu trọ gần trường ở. Đó là dãy nhà toàn con trai đủ thể loại tính cách và rất ham hố nhậu nhẹt. Vốn chưa uống rượu bia bao giờ, tôi được cả dãy trọ dành tặng biệt danh “đàn bà”. Đám bạn cho rằng vì tôi quá hiền, nên sau này không được “chuẩn men”, sẽ không ai yêu và thậm chí là trở thành “hai phai”…

    Lúc ấy, mới bước chân vào đời, hiểu biết còn ít, bị bạn bè chê bai, khích bác lại thêm tuổi trẻ bồng bột, nông nổi và thích thể hiện nên tôi cay cú lắm. Những lúc nhậu nhẹt liên hoan cùng cả xóm, có lúc tôi bị chúng nó nói vào mặt "như thằng T thì chấp làm gì, mày ra chỗ kia ngồi đi". Bị trêu tức, vì cứ nép mình một góc làm “dũng sĩ diệt mồi”, tôi nóng mặt và quyết tâm tập tành uống rượu bia. Trận nhậu đầu tiên, 4 chén rượu đã làm tôi say bí tỉ, nôn thốc nôn tháo và ốm 2 ngày liền.

    Thế nhưng những lần nhậu sau đó, tôi vẫn tiếp tục tập uống, dần dần tửu lượng tôi khá lên, không những không say mà càng uống càng tỉnh ra. Rồi tôi trở nên nghiện rượu lúc nào không hay, nhiều thằng bạn tôi rất ngạc nhiên và cứ có cuộc vui nào là lại gọi tôi.

    Học kỳ I của năm nhất đại học, thành tích học tập của tôi đứng đầu lớp và được giữ chức lớp trưởng. Thế nhưng sang học kỳ II, tôi học hành sa sút dần. Những kỳ sau đó, tôi không còn chú tâm đến học tập nữa, chỉ lao vào những cuộc nhậu ăn chơi, tập tành hút thuốc. Trong đầu tôi lúc đó nghĩ rằng đã đâm lao phải theo lao, mình chẳng còn gì để mất nữa nên càng buông thả hơn... Rồi một lần vì rượu mà tôi đã đánh thầy giáo trong lớp học vào một ngày giáp Tết khi thầy nhắc tôi không được ngủ trong giờ học (hôm đó tôi nhậu say nên đến lớp là ngủ).

    Rồi tôi bị nhà trường kỷ luật. Đến lớp với tôi lúc đó chẳng còn ý nghĩa gì, chỉ có những cuộc nhậu mới làm tôi vui. Càng ngày càng chán chường, tôi bỏ bê hẳn việc học. Khi bạn tôi lũ lượt cầm bằng ra trường, tôi vẫn "cố thủ" ở lại thêm hai năm mới lấy được bằng. Nhưng cái bằng trung bình của tôi có cũng như không. Chẳng công ty nào nhận một người bằng kém, từng bị kỷ luật vì gây lộn, bảng điểm vô cùng xấu như tôi. Rồi tôi cũng có công ty nhỏ nhận vào làm nhưng rồi vì tôi suốt ngày say xỉn, tiến độ công việc luôn không hoàn thành nên họ cũng cho tôi nghỉ việc.

    Buồn đời, tôi lại lao vào rượu. Tai hại là tôi càng cộc cằn và thô lỗ hơn khi có ma men. Rồi tôi lại dính vào ẩu đả, lần này tôi đánh người ta tới mức gãy chân phải nhập viện điều trị thời gian dài. Đau đớn hơn là bạn gái tôi lúc đó cũng chọn cách rời xa tôi. Tôi trượt dài trong rượu để quên đi buồn đau. Không việc làm, không tiền lương, tôi không dám vác mặt về gặp cha mẹ. Tôi gặp một người giang hồ và tham gia băng nhóm chuyên trộm cắp của họ. Nhưng ông trời lại trêu ngươi tôi khi chỉ một thời gian sau khi hành nghề ăn trộm, tôi bị bắt và ngồi tù.

    Giờ đây, khi đã ra tù, bắt đầu làm lại cuộc đời với hai bàn tay trắng, tôi tiếc nuối quãng thời gian tuổi trẻ hoang phí của mình. Cứ nhắm mắt là những cảnh tượng quá khứ cứ hiển hiện trong đầu khiến lòng tôi quặn thắt. Bố mẹ tôi sau cú sốc tôi vào tù gần như suy sụp hẳn. Bố tôi gầy gò, mắc chứng trầm cảm còn mẹ tôi bị suy tim. Giá như, giá như ngày ấy tôi chín chắn hơn, tôi chịu nghe lời ba mẹ, tôi đủ tỉnh táo để không sa ngã thì mọi chuyện có lẽ đã khác.

    Hôm trước đọc bài báo nói về chuyện rượu bia của người trẻ, tôi đã suy nghĩ rất nhiều để viết lên những dòng này. Tôi hi vọng các bạn trẻ “vui có chừng, dừng đúng lúc”, đừng sa quá đà vào rượu chè, đừng suốt ngày say xỉn, đừng suốt ngày lao đầu vào những cuộc nhậu… Tôi mong các bạn hãy xem tôi là tấm gương xấu, để rút ra bài học cho mình, để đừng làm những điều phải hối tiếc như tôi bây giờ.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne



Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ