Tuấn Trần không tin mình thắng giải Nam diễn viên xuất sắc
Tuấn Trần được gọi tên ở hạng mục Nam diễn viên xuất sắc tại lễ bế mạc Liên hoan phim (LHP) Việt Nam lần thứ XXII. Từ cú lột xác trong vai Quắn (phim Bố già), Tuấn Trần đã có chiến thắng xứng đáng và vượt qua hai đối thủ "nặng ký" gồm Trần Nghĩa (Mắt biếc) và Anh Khoa (Ròm).
|
Trong cuộc trò chuyện sau khi chiến thắng giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc, Tuấn Trần chia sẻ ngoài thành tích, vai diễn Quắn đánh dấu sự trưởng thành của anh trong sự nghiệp.
"Giải thưởng khiến tôi có trách nhiệm hơn"
- Cảm xúc của Tuấn Trần thế nào khi chiến thắng giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ XXII?
- Tôi vẫn hạnh phúc. Đây là phần thưởng quý giá cho một diễn viên trẻ. Lúc công bố giải, tôi đang ở đoàn phim và nghĩ mình ở đề cử hạng mục Nam diễn viên phụ xuất sắc, anh Trấn Thành mới là nam chính.
Do đó, khi coi đến phần giải thưởng cho nam phụ và không thấy tên mình, tôi rất buồn. Thậm chí, tôi không coi nữa, chuẩn bị thay đồ cho cảnh tiếp theo. Sau đó mọi người trong ê-kíp báo có đề cử trong phần nam chính, tôi mới cầm điện thoại xem tiếp và cảm xúc vỡ òa khi chiến thắng.
Người đầu tiên gọi cho tôi là mẹ. Mẹ khóc vì quá hạnh phúc. Sau đó tôi nhắn tin cảm ơn anh Thành.
- Theo Tuấn Trần, yếu tố nào đã làm nên chiến thắng này?
- Giải này do ban giám khảo chấm nên tôi nghĩ họ có tiêu chí nhất định. Riêng cá nhân tôi, tôi cho rằng để có được sự công nhận của mọi người, việc đầu tiên là vai diễn phải chạm vào trái tim của người xem, khiến họ ít nhiều có sự đồng cảm với nhân vật.
Đó cũng là điều tôi đọc được từ nhiều bình luận của khán giả xem phim. Họ thấy mình trong nhân vật Quắn. Nhưng một nhân vật không có ý nghĩa gì cả. Tất cả nhân vật trong phim khiến khán giả tin đó là một gia đình thật.
- Giải thưởng này có ý nghĩa ra sao trên hành trình làm nghề của anh?
- Đầu tiên, giải thưởng khiến tôi hạnh phúc vì được công nhận. Sau là cảm giác trách nhiệm hơn với chính mình. Ngay sau khi đoạt giải, tôi có chút lo lắng và suy nghĩ làm sao mình có thể giỏi hơn, tốt hơn. Làm sao để những người mời tôi đóng phim luôn thấy hài lòng. Giải thưởng như nguồn năng lượng để tôi phấn đấu không mệt mỏi.
Tuấn Trần tiếc nuối khi không thể trực tiếp nhận giải ở liên hoan phim. Ảnh: NVCC. |
- Anh nói đây là giải thưởng có ý nghĩa với bản thân. Tại sao thời khắc ấy anh không có mặt để nhận giải?
- Tôi muốn cùng anh Thành và mẹ Lê Giang ra Huế dù có giải hay không. Tôi muốn bước trên thảm đỏ của lễ trao giải vì đó là mong ước của tôi từ lúc mới vào nghề. Nhưng tôi đã nhận phim dài tập trước đó 3 tháng và vì dịch bệnh nên thời điểm bấm máy bị ảnh hưởng.
Với phim này, tôi đóng chính, gần như xuất hiện 80% phân đoạn. Bởi vậy dù đã năn nỉ đoàn phim nhưng tôi không thể sắp xếp ra Huế được. Đó là điều tôi tiếc nuối nhưng cũng không thể để ảnh hưởng đến đoàn phim.
- Giải thưởng này có làm thay đổi tiêu chí nhận phim, vai diễn của anh sau này?
- Giải thưởng này khiến tôi làm nghề có trách nhiệm hơn thôi chứ không thay đổi bất cứ điều gì xung quanh, nhận phim không quan trọng vai chính hay phụ. Vai phải có cái để coi, sản xuất chuyên nghiệp và kế hoạch quảng bá rõ ràng.
Trước đây, tôi chỉ quan tâm kịch bản, bạn diễn, đạo diễn. Nhưng vài năm gần đây, tôi quan trọng cả ê-kíp sản xuất. Ê-kíp sản xuất càng chuyên nghiệp, sản phẩm càng tiếp cận nhiều khán giả.
"Tôi thấy bản thân xứng đáng với giải thưởng"
- Cùng đề cử ở hạng mục còn có Trần Anh Khoa (Ròm) và Trần Nghĩa (Mắt biếc). Có ý kiến cho rằng, diễn xuất của anh chưa thể vượt qua hai đồng nghiệp kể trên. Anh nghĩ sao?
- Tôi tự hào về thành tích Bố già đạt được và cũng tự hào về vai Quắn. Ai trong ba người đoạt giải đều hợp lý nhưng tôi nhận giải vẫn tự thấy bản thân xứng đáng. Câu hỏi này nếu trả lời không khéo dễ bị hiểu lầm nhưng tôi muốn trả lời đúng những điều mình nghĩ.
Đồng nghiệp giỏi càng tốt, anh em trong nghề cạnh tranh công bằng thôi. Ai cũng có cái hay và chưa hay. Việc bị so sánh là điều bình thường trong showbiz vì ai cũng có khán giả riêng, tôi đã quen với việc đó và chấp nhận nó như một phần của nghề.
- Ngoài giải thưởng, thành tích phòng vé, điều đọng lại lớn nhất trong anh khi nhớ lại vai Quắn và phim Bố già là gì?
- Đó là sự trưởng thành. Khi tôi nhận phim, mọi người xung quanh quý mến nhưng không khỏi lo lắng vì vai diễn này tâm lý thay đổi liên tục, nhiều phân cảnh nặng, có cảnh độc thoại.
Mọi người sợ tôi làm không tốt. Chưa kể, lúc mới nhận vai, người thân của tôi mất được vài ngày. Những ngày đọc kịch bản, tôi liên tục bị khớp và mọi người chê rất nhiều. Lúc đó nếu không có sự tin tưởng của anh Thành, vai Quắn là của người khác rồi.
Lúc đó, tôi nghĩ mình không thể bỏ cuộc dễ dàng như vậy và xác định mình phải dành cho vai diễn này toàn bộ năng lượng. Tôi phải học cách chấp nhận mình còn thiếu sót, chấp nhận lắng nghe, chấp nhận hy sinh cảm xúc vì cái chung. Học xong, tôi tự thấy mình trưởng thành hơn nhiều.
Những ngày quay, tôi mang đầy tâm trạng lo lắng và áp lực nhưng đã cố gắng để không phụ lòng anh Thành, không muốn anh thất vọng.
Tuấn Trần được khán giả đánh giá tích cực với vai Quắn. Ảnh: NVCC. |
- Từ tuổi thơ cơ cực, cùng mẹ đi bán vé số, sau đó làm thêm nhiều nghề để trang trải học phí, đỡ đần kinh tế cho gia đình. Đến lúc nổi tiếng, anh đón nhận sự chú ý từ khán giả, cuộc sống sung túc hơn bằng tâm thế như thế nào?
- Bố già là bước ngoặt nhưng nó không thay đổi bất cứ điều gì của tôi. Tôi vẫn hàng ngày đi quay, làm phim cho khách, kinh doanh. Bố già vừa chiếu xong, Covid-19 ập đến, tôi cũng không nhận show hay tăng doanh thu. Thay vào đó, phim là cầu nối cho mọi người biết tôi nhiều hơn thôi.
Ngày xưa lúc nhà còn nghèo, ba mất, mẹ gồng gánh đi bán vé số nuôi hai đứa con trai. Lúc đó tôi mới hơn 10 tuổi nhưng trong lòng lúc nào cũng thôi thúc việc đi làm, kiếm nhiều tiền nuôi mẹ. Lớn lên mặc dù gặp nhiều khó khăn khi bước vào lĩnh vực nghệ thuật nhưng tôi chưa bao giờ bỏ cuộc.
Tôi luôn tự nhủ “nếu cuộc đời chia cho bạn những quân bài xấu, hãy để sự cố gắng và khôn ngoan biến bạn thành người chơi giỏi”. Tôi không có xuất phát điểm tốt nhưng ưu điểm của tôi là “lì đòn”.
- Anh phụ giúp mẹ ra sao sau khi thành công?
- Tôi mua nhà mới cho mẹ vào tháng 11/2020 bằng tiền đi đóng phim, quảng cáo và kinh doanh. Lúc đó Bố già chưa ra. Sau đó, việc kinh doanh thuận lợi nên tôi mua thêm được vài miếng đất và quyết định đầu tư vào phim trường để có thể nhận sản xuất nhiều dự án hơn.
Toàn bộ tài sản tôi đang có là công sức đi làm 5, 6 năm qua chứ không phải một đêm lên hương. Điều mà mẹ hạnh phúc là thấy tôi khỏe mạnh, thành công, gia đình có thể quây quần bên nhau. Những điều đó tôi đang làm mỗi ngày bởi ba mẹ con tôi sống chung. Tôi cảm thấy hài lòng và hạnh phúc với điều này.
- Có điều gì đã thay đổi khi Tuấn Trần nổi tiếng, thành công hơn so với thời điểm anh khó khăn, phải làm nhiều nghề để trang trải cuộc sống không?
- Thời điểm 2017 là cột mốc đáng nhớ. Đó là lúc tôi dừng hoàn toàn việc nhận phim truyền hình trong khoảng một năm. Thời điểm đó, chị quản lý thấy diễn xuất của tôi chưa hay và bị chai mặt.
Chị muốn tôi tập trung trau dồi diễn xuất, học thêm ngoại ngữ, phát âm, thanh nhạc, học nhảy, nhạc cụ… Lúc đó tôi rất bức xúc vì đang kiếm tiền tốt lại bị cắt hoàn toàn nguồn thu.
Thậm chí, tôi phải cầm cố xe để có kinh phí đi học trong một năm. Tuy nhiên, chính sự điều chỉnh đó mang lại ý nghĩa lớn với tôi sau này. Các sản phẩm của tôi sau đó được khán giả đón nhận, công việc thuận lợi và thu nhập tăng.
Tôi đã thay đổi hoàn toàn tư duy. Làm gì cũng có kế hoạch rõ ràng, tập trung và hạn chế nhận vai diễn giống nhau. Tôi kinh doanh thêm để bản thân không phụ thuộc vào chuyện tài chính quá khi nhận phim. Tôi nghĩ đó là khác biệt lớn nhất so với trước kia.
Bây giờ thời gian rảnh không đi đóng phim, tôi lại học. Học để biết nhiều khía cạnh các nghề nghiệp khác, chuẩn bị tâm thế thật tốt nếu nhận những vai diễn lạ.
Tuấn Trần vượt qua Trần Nghĩa và Anh Khoa để thắng giải Nam diễn viên xuất sắc. Ảnh: NVCC. |
Article sourced from NEWS.
Original source can be found here: http://news.zing.vn/tuan-tran-toi-nghi-nhan-de-cu-nam-phu-khong-ngo-thang-nam-chinh-post1279040.html