Trước cửa phòng sinh, thái độ khác nhau của mẹ chồng và mẹ đẻ khiến tôi bật khóc nghẹn ngào

00:15' 26-03-2025
Khi nằm trong phòng sinh, vật lộn với từng cơn đau như muốn xé toạc cơ thể, tôi chỉ mong sớm được gặp con, được nghe tiếng khóc của con để biết rằng con bình an. Nhưng tôi không ngờ, thái độ khác nhau của mẹ ruột và mẹ chồng bên ngoài phòng sinh mới khiến tôi bật khóc đến nghẹn ngào.


    Trong cơn đau quặn thắt, tôi mơ hồ nghe thấy những âm thanh bên ngoài. Tiếng bước chân vội vã, tiếng bác sĩ dặn dò y tá, tiếng ai đó cười nói… và đâu đó là giọng của mẹ tôi. Tôi biết mẹ đang ở ngay bên ngoài cánh cửa kia, đợi chờ tôi vượt cạn.

    Trong cơn đau quặn thắt, tôi mơ hồ nghe thấy những âm thanh bên ngoài. (Ảnh minh họa)

    Trong cơn đau quặn thắt, tôi mơ hồ nghe thấy những âm thanh bên ngoài. (Ảnh minh họa)

    Trong tiềm thức, tôi nhớ lại những câu chuyện được kể về ngày sinh con. Có người nói rằng chỉ có mẹ ruột mới thật sự lo lắng cho con gái, còn mẹ chồng chỉ mong ngóng cháu nội. Tôi từng nghĩ điều đó có phần cực đoan, nhưng giờ đây, tôi đã hiểu…

    Sau bao cơn đau tưởng chừng không dứt, cuối cùng, con tôi cũng cất tiếng khóc. Bác sĩ khẽ nói: "Mẹ tròn con vuông rồi nhé!" Tôi thở phào, nước mắt trào ra không biết vì đau hay vì hạnh phúc.

    Cánh cửa phòng sinh bật mở. Tôi nghe tiếng y tá gọi tên chồng tôi.

    - "Anh có muốn bế con không?".

    Chồng tôi do dự một chút rồi quay sang mẹ anh:

    - "Mẹ bế giúp con đi, con không biết bế trẻ sơ sinh”.

    Mẹ chồng tôi rạng rỡ đón lấy cháu, miệng không ngớt khen:

    - "Ôi chao, cháu trai của bà, giống y hệt bố nó hồi nhỏ!".

    Ở một góc khác, tôi thấy mẹ mình đứng đó, lặng lẽ nhìn về phía phòng sinh. Bà không chạy đến ôm cháu, không cười rạng rỡ như mẹ chồng tôi. Bà chỉ siết chặt tay vào nhau, ánh mắt vẫn dán vào cánh cửa phòng, nơi tôi còn chưa bước ra.

    Và rồi, mẹ tôi thốt lên một câu khiến tôi chết lặng:

    - "Thằng bé chào đời rồi, nhưng con của tôi vẫn chưa ra. Tôi phải đợi con gái mình…".

    Câu nói ấy, đơn giản nhưng lại như một nhát dao cứa vào lòng tôi. Lúc ấy, tôi mới hiểu.

    Mẹ chồng vui vì cháu ra đời khỏe mạnh, nhưng mẹ ruột chỉ có thể yên tâm khi nhìn thấy con mình an toàn. Đối với bà, tôi vẫn là đứa con bé bỏng mà bà đã mang nặng suốt 9 tháng 10 ngày, cũng từng đau đớn sinh ra như tôi hôm nay.

    Mẹ không bận tâm cháu nội là trai hay gái, không vội bế cháu đầu tiên. Mẹ chỉ lo cho tôi, đứa con gái mà bà đã nuôi lớn bằng cả thanh xuân, nay lại một lần nữa bước qua ranh giới sinh tử.

    Có lẽ, chỉ có mẹ ruột mới thật sự hiểu được nỗi đau mà con gái phải trải qua khi sinh con. Tôi nhìn chồng mình, thấy anh còn đang luống cuống với đứa bé trên tay. Anh chưa từng chứng kiến tôi đau đến mức nào, chỉ biết rằng hôm nay anh có một đứa con.

    Tôi nhìn mẹ chồng, thấy bà chỉ chăm chú vào cháu nội, vui vẻ hân hoan. Và rồi tôi nhìn mẹ, thấy bà vẫn đứng đó, ánh mắt lo lắng, bàn tay run run. Khi tôi được đẩy ra khỏi phòng sinh, mẹ mới vội vã chạy đến, nắm lấy tay tôi, khẽ nói:

    "Con có đau lắm không? Mẹ ở đây rồi”.

    Lúc ấy, nước mắt tôi rơi xuống, không phải vì đau mà vì tôi biết mình vẫn luôn có một người chờ đợi, một người lo lắng cho tôi hơn cả chính bản thân họ – đó chính là mẹ.



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?
Central Skylights Vùng: Dandenong. Phone: 9999 1526
Xem thêm

Cung cấp và lắp đặt giếng trời Velux skylights, rẻ và đẹp tại Melbourne


Article sourced from EVA.

Original source can be found here: https://eva.vn/cuoc-song-me-bau/truoc-cua-phong-sinh-thai-do-khac-nhau-cua-me-chong-va-me-de-khien-toi-bat-khoc-nghen-ngao-c292a628405.html


Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ