Tôi nhét hành lý vào vali, theo quán tính, đi đôi giày thể thao và mặc chiếc áo kẻ sọc mỏng khoác ngoài, ra bến xe mà không hề nghĩ, 5 ngày nữa là đám cưới của mình. Mọi thủ tục đã chuẩn bị xong hết cả, hai bên gia đình đã chuẩn bị cỗ bàn chu đáo rồi, người ở xa được mời thì cũng về hết, vậy mà tôi còn thấy không tin vào mắt mình nữa.
    Tôi đứng ở bến xe, chân ngập ngừng nhưng rồi quyết không quay lại. Tôi lên xe đi tới một nơi mà trước giờ tôi ao ước được du lịch tới đó. Tôi muốn tận hưởng cảm giác thoải mái, mơ mộng, hạnh phúc, được thả hồn, được tự do bay lượn, không một chút ràng buộc, không một chút lo âu. Chỉ vài ngày nữa thôi, tôi sẽ không còn được như thế này nữa. Đi đâu, tôi phải xin phép chồng, rồi tôi phải dò hỏi thái độ của mẹ chồng. Tôi sẽ không còn là con bé vô tư ngày nào nữa, sẽ chẳng được dừng chân ở những nơi tôi thích, hoặc không được thong dong phố phường, tạt ngang tạt ngửa vào quán cà phê và thư thả ngắm người qua lại. Bởi, còn có những bữa cơm đang đợi, còn có mẹ chồng, nhà chồng đang chờ tôi về thực hiện bổn phận làm dâu.
    Tôi đến chơi tất cả những nơi tôi muốn đến ở mảnh đất đó, không bỏ phí một chút thời gian nào dù là buổi tối. Ban đêm, lại nằm trên căn gác nhỏ đọc những cuốn tiểu thuyết lãng mạn và ngẫm về tương lai, về những việc sắp tới. Tôi muốn bỏ trốn tất cả để cứ sống mãi như thế này.

    Tôi từng chạy trốn đám cưới
    Hết 4 ngày chạy trốn, tôi suy nghĩ quá nhiều về chuyện trở về, và cuối cùng, trái tim tôi bị khuất phục. (ảnh minh họa)

    Đám cưới, tôi không phải lấy chồng vì bị cưỡng ép, vì không yêu. Đó là người đàn ông tôi yêu nhất, chân thành nhất và thật lòng muốn lấy làm chồng. Nhưng tôi sợ cái cảm giác mình sắp thuộc về ai đó. Có đôi lúc người ta muốn lấy chồng, muốn có một bờ vai để dựa dẫm suốt đời, nhưng rồi có lúc, họ thấy ân hận vì quyết định đó chỉ vì những điều vụn vặt trong cuộc sống. Họ muốn họ là người tự do, được làm lại từ đầu, được trở về với quá khứ. Nhưng mọi thứ đã an bài. Làm thân con gái, ai cũng phải lấy chồng, và việc cần làm vun đắp một mái ấm có tình thương của cha mẹ dành cho con trẻ. Nhiều người khát khao được như thế, vậy mà tôi lại muốn chạy trốn ngay lúc này.
    Tôi có thừa điều kiện để bỏ đi thật xa, ra đi không lời từ biệt, chọn cuộc sống khác cho riêng mình. Nhưng tôi sợ những tiếng cười hạnh phúc nơi quê nhà sẽ thành nước mắt khi họ nghe tin con gái mất tích. Rồi bố mẹ tôi sẽ ra sao, người đời sẽ nhìn tôi bằng con mắt như thế nào.
    Hết 4 ngày chạy trốn, tôi suy nghĩ quá nhiều về chuyện trở về, và cuối cùng, trái tim tôi bị khuất phục. Tôi không thể trở thành đứa con bất hiếu, dù sao thì, gia đình vẫn là chỗ dựa vững chắc nhất của tôi. Tôi trở về trong niềm vui hạnh phúc và những giọt nước mắt của bố mẹ. Tôi thản nhiên như không có chuyện gì, chỉ là một chuyến du lịch dài ngày, không muốn ai làm phiền nên tắt máy. Thấy mẹ khóc òa, tôi cảm thấy mình đã sai lầm, đúng là một đứa con bất hiếu. Thật may là tôi đã về kịp để mặc lên mình bộ váy cô dâu mà chồng tôi đã gói ghém cẩn thận.

    Phong Lan - Tổng Hợp từ Internet



    Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về Hội chợ Tết?
Hội Chợ Tết St Albans Vùng: St Albans. Phone: 0425 741 498
Xem thêm

Hội chợ Tết St Albans 2024



Để lại Tên và mobile, chúng tôi sẽ tìm cho bạn những nhà cung cấp dịch vụ tốt nhất.

TÌM DỊCH VỤ