Tôi năm nay 42 tuổi, đang trong quá trình hoàn tất thủ tục ly dị. Chồng cũ của tôi chưa chịu ký vào đơn ly hôn nên tnh trạng dở dang này đã kéo dài 4 năm nay rồi.

ảnh minh họa
Chúng tôi có 1 cô con gái 11 tuổi. Tôi từng quan hệ yêu đương với 1 người đàn ông kém tôi 11 tuổi từ hồi 2 vợ chồng bắt đầu sống ly thân. Nhưng người ấy quá trẻ con, vô trách nhiệm và toàn đem lại rắc rối cho tôi. Nói tóm lại, cậu ta hệt như 1 phiên bản trẻ tuổi hơn của chồng cũ của tôi. Sau khi chia tay với cậu ta, tôi cũng thử hẹn hò với 1, 2 người khác, nhưng không có gì sâu sắc.
Tôi quen G. khoảng 2 tháng rưỡi trước. Anh là người chăm chỉ, có đầu óc và có trách nhiệm, tóm lại anh là một người đàn ông tốt. Chúng tôi nhanh chóng phải lòng nhau. G. có nhà riêng còn tôi vẫn sống với bố mẹ. Ông bà bao bọc con cái quá mức và luôn kiểm soát cuộc sống của tôi. G. đề nghị mẹ con tôi chuyển đến sống với anh. Mọi thứ có vẻ tiến triển hơi nhanh, nhưng tôi không thể tưởng tượng nổi cuộc sống mà không có anh. Kể từ khi gặp gỡ, ngày nào chúng tôi cũng ở bên nhau. Anh ấy luôn quan tâm đến con gái tôi. Anh là người đàn ông đầu tiên khiến tôi không muốn rời xa.
Chỉ có điều, tôi nghĩ người nhà tôi thể nào cũng làm loạn lên nếu tôi nói với bố mẹ rằng mẹ con tôi muốn chuyển đến ở với anh. Sẽ ra sao nếu chuyện giữa chúng tôi không thành và rồi 1 thời gian sau tôi lại phải muối mặt trở về sống nhờ nhà đẻ? Liệu điều đó có để lại hậu quả gì cho con gái bé bỏng của tôi không? Có phải tôi làm thế này chỉ để thoát khỏi sự kiềm tỏa của cha mẹ? Họ chưa bao giờ tin tưởng tôi, nhưng họ khá quí G. Trước đây họ từng dọa sẽ giành nuôi con gái tôi, vì tôi chưa hoàn tất thủ tục ly hôn mà đã yêu đương người này người kia, họ cho rằng điều đó làm tổn hại đến tâm hồn bé.
Tôi nghĩ tôi đã đủ trưởng thành để tự quyết định cuộc đời mình, nhưng chẳng hiểu sao, trong thâm tâm, tôi vẫn luôn cảm thấy lấn cấn nếu chưa được sự ủng hộ của bố mẹ. Tôi cứ có cảm giác việc chuyển đến với anh chẳng qua chỉ là để chạy trốn khỏi cuộc sống hiện tại. Trước khi gặp G. tôi đang kiếm 1 căn hộ vừa tiền để dọn ra riêng. Nhưng quen anh, tôi tạm gác chuyện đó lại. Giờ dây, cơ hội được tự do đang ở ngay trước mắt và tôi không biết phải làm sao.
Suốt 1 thời gian dài, tôi như con nhím xù lông, chỉ lo chăm sóc con gái và không cho bất kỳ ai cơ hội chen vào cuộc sống của mình. G. thì khác. Anh không bao giờ cố thay đổi con người tôi và tôi cảm thấy sẽ được hạnh phúc bên anh. Anh dạy cho con gái tôi những giá trị tốt đẹp mà cha ruột cháu không bao giờ có được. Tôi chỉ không biết mình có liều lĩnh quá không. Chúng tôi có nên chậm lại 1 chút để tình cảm phát triển thêm và đợi đến khi 2 đứa hẹn hò được quãng thời gian đủ dài cho bước tiến tiếp theo? Tôi có nên nỗ lực xúc tiến thủ tục ly hôn cuối cùng thật nhanh chóng để hợp lý hóa chuyện tình cảm này?
Tôi chỉ muốn làm điều gì tốt nhất cho con gái tôi và không để cha mẹ tôi phải thất vọng.
C. thân mến!
Ở tuổi này, bạn đã quá “già” để phải tuân lệnh bố mẹ cả trong chuyện tình cảm riêng tư. Bạn cần giành quyền kiểm soát cuộc sống của chính bạn, như tất cả những người trưởng thành khác. Bắt đầu từ việc buộc chồng cũ phải ký vào đơn ly hôn. 4 năm chờ đợi đã là khoảng thời gian quá dài. Chỉ khi thực sự tự do, bạn mới cảm thấy thoải mái hơn trong việc quyết định chuyển đến với G.
Có vẻ như G. là 1 người đàn ông tốt, anh ấy đầy trách nhiệm và quan tâm đến con gái bạn. Mọi thứ tiến triển quả thật hơi nhanh, nhưng tôi nghĩ anh ấy sẽ không đề nghị mẹ con bạn đến sống cùng nếu không thực sự yêu bạn và coi trọng mối quan hệ này. Vì thế, hãy nói với bố mẹ bạn về việc đó. Để họ biết rằng chuyện giữa bạn với G. là nghiêm túc. Hãy nhận lời đề nghị của G. nhưng đừng quên làm cho anh ấy hiểu rằng đây sẽ giống như 1 bước đệm để tiến tới hôn nhân.
Chỉ cần bạn đến gặp bố mẹ, thẳng thắn nói chuyện với họ như 1 người trưởng thành thì tôi nghĩ họ cũng sẽ không ngăn cấm bạn đâu. Nếu chuyện với G. không thành, tốt nhất là cứ nên chuẩn bị trước cho tình huống không mong muốn đó. Hãy nói với cha mẹ bạn rằng bạn luôn biết ơn những gì họ đã làm cho mình, và rằng bạn sẽ cố gắng sống tốt với người đàn ông này. Nhưng chẳng may duyên phận chưa tới thì bạn hy vọng cha mẹ vẫn luôn ở đó, như 1 chốn bình yên cho bạn nương náu trong cơn giông tố cuộc đời. Trường hợp họ không đồng ý cho bạn về sống cùng nữa thì bạn đành phải tự tìm cho 2 mẹ con 1 ngôi nhà riêng thôi. Dù sao bạn cũng đã định làm việc đó từ trước khi gặp G. rồi mà.
Nếu tình cảm giữa bạn với G. tiến triển tốt và 2 bạn có thể kết hôn, chung sống hạnh phúc bên nhau thì con gái bạn sẽ có được hình mẫu lý tưởng để noi theo. Cô bé sẽ hiểu ra rằng mẹ mình là người dám nắm bắt cơ hội để được yêu và được sống cuộc đời mình đúng nghĩa. Nếu bạn và G. đổ vỡ, cô bé hẳn sẽ thất vọng nhưng rồi cũng vượt qua được thôi, chỉ cần bạn luôn yêu tương, quan tâm và dành thời gian cho cháu.
Đây sẽ là cơ hội để bạn thoát khỏi sự kiểm soát của bố mẹ. Bạn đã là 1 người nữ 42 tuổi và cứ tiếp tục sống như thế thì chẳng hay chút nào. Thà thử mà thất bại còn hơn chẳng bao giờ dám làm gì.

