Frank Lampard vừa đánh dấu cột mốc 200 bàn trong màu áo Chelsea, con số khó tin với một tiền vệ. Có lẽ thật ngớ ngẫn nếu đặt vấn đề Lampard không nên có mặt trong đội hình xuất phát của “The Blues” ở thời điểm này, nhưng hãy cùng thảo luận qua góc nhìn dưới đây.

Frank Lampard (trái)
Lampard là một trong số cầu thủ xuất sắc nhất không chỉ của Chelsea mà của cả nước Anh nhiều năm trở lại đây. Mùa giải này, dù đã ở độ tuổi 34 có lẻ, Lampard vẫn là một nhân vật chủ chốt của “The Blues”, đặc biệt là từ khoảng tháng 12 đến nay, giai đoạn mà John Obi Mikel về dự CAN, còn Oriol Romeu dính chấn thương. May mắn là Lampard đã đóng góp rất nhiều cho CLB, ghi nhiều bàn thắng trong quá trình này. Thực tế, ngôi sao mang áo số 8 đã ghi tới 12 bàn thắng trong 16 trận mà anh đá chính.
Tuy nhiên, ở đây chúng ta bàn đến sự tham gia tổng thể của Lampard vào hệ thống chiến thuật của Chelsea chứ không chỉ là số bàn thắng. Số liệu thống kê cho thấy Lampard (trung bình 56 phút) thực hiện ít pha tắc bóng hơn hai đồng đội chơi cùng vị trí là Mikel (33 phút) và Ramires (22 phút). Đây là một vấn đề lớn cho lá chắn phòng ngự từ xa của Chelsea. Và nó nói rằng Lampard, vì lý do tuổi tác, không còn là “người không phổi” như trước nữa. Việc Lampard vẫn ghi bàn đều đặn là bởi kinh nghiệm nhiều năm chinh chiến nhưng đổi lại, sự hiện diện của anh ở trên sân đã hạn chế phần nào sự linh hoạt trong lối chơi của Chelsea.
Tại sao lại nói như vậy? Các số liệu lại cho chúng ta biết rằng số đường chuyền thành công của Lampard trên 1/3 phần sân gần đối phương chỉ đạt 68% so với 78% của Mikel và 76% của Ramires. Nghĩa là những đường chuyền góp phần tổ chức tấn công của Lampard kém hiệu quả hơn hẳn hai người đồng đội.

Lampard và Ramires đều có xu hướng tấn công
Có nên để Lampard đá chính?
Bài viết này không có ý đánh giá thấp Lampard chỉ dựa vào những con số khô khan, bởi thống kê là “chết”, trận đấu mới là “sống”. Người viết thậm chí tin rằng Chelsea nên gia hạn hợp đồng với Lampard trước khi quá muộn bởi phong độ vừa qua đã nói lên cầu thủ này quan trọng đến nhường nào. Mặc dù vậy, vẫn có cảm giác Lampard không hoàn toàn phù hợp với sự vận hành của sơ đồ 4-2-3-1 tại Chelsea.
Xét về chuyên môn cá nhân, Lampard vẫn luôn tỏa sáng khi đội bóng cần đến anh. Tuy nhiên, Lampard sẽ hiệu quả nhất khi Chelsea chơi với sơ đồ 4-3-3, nơi anh được hỗ trợ nhiều hơn từ hai tiền vệ trung tâm phía sau lưng, giống như từng xảy ra trong nhiều năm trước với các chuyên gia phòng ngự như Michael Essien, Mikel hay Claude Makelele. Lúc đó, Lampard hoàn toàn yên tâm dâng cao khi đánh hơi thấy cơ hội.
Còn hiện tại, đối tác khá quen thuộc của Lampard là Ramires (trong sơ đồ 4-2-3-1), một cầu thủ có lối chơi lên xuống như con thoi ở hàng tiền vệ. Do đó, mỗi khi Lampard dâng lên quá nửa sân, anh sẽ để lại một lỗ hổng lớn nơi hậu tuyến, đặc biệt là khi 3 cầu thủ tấn công không đủ nhanh chóng quay về hỗ trợ phòng ngự ngay khi mất bóng.
Sự khác biệt rất rõ nếu chơi cặp với Ramires là Mikel. Tiền vệ người Nigeria không phải quá tuyệt vời, nhưng anh thiên hẳn về xu hướng phòng ngự, phân phối bóng và cho phép Ramires yên tâm tung hoành phía trước, một điều gì đó mà Ramires không thể làm thoải mái khi bên cạnh là Lampard.

Lampard sẽ thoải mái hơn khi có Mikel bọc lót phía sau
Để giải quyết vấn đề này, độ chính xác trong những đường chuyền của Lampard cần phải cải thiện, hoặc ít nhất là anh phải học cách chuyền bóng đơn giản hơn, giảm thiểu việc để mất bóng nguy hiểm. Nếu không, HLV Rafael Benitez nên trao cơ hội thi đấu nhiều hơn cho Mikel trong trường hợp ông vẫn muốn giữ cả Ramires và Lampard ở trên sân (khi đó Chelsea đá 4-3-3). Nên nhớ, Ramires vẫn quan trọng với Chelsea bởi anh có khả năng đoạt bóng và ngay lập tức lao lên phía trước uy hiếp đối phương, điều vốn không phải thế mạnh của Lampard.
Kết luận
Lampard chắc chắn có một vai trò quan trọng đối với Chelsea bởi những bàn thắng của anh trong mùa giải này là không thể phủ nhận. Vấn đề được nói ở đây là anh không phải mẫu cầu thủ phù hợp nhất cho sơ đồ 4-2-3-1, đặc biệt là ở các trận đấu lớn trên sân khách. Theo các số liệu thống kê, Lampard ít đoạt bóng và cũng không thực sự xuất sắc trong vai trò một chân chuyền (ở thời điểm này), vai trò vốn đòi hỏi một cầu thủ có hiệu suất chuyền chính xác khoảng 90% trở lên như Mikel.
Bài viết muốn nói một điều rằng ở những trận cần ưu tiên sự chắc chắn, Chelsea nên chơi với cặp Mikel và Ramires. Còn ở những trận cần bàn thắng, giá trị của Lampard là không thể chối cãi, nhưng anh chắc chắn còn nguy hiểm hơn khi đặt vào sơ đồ 4-3-3. Song bất kể thế nào, Lampard vẫn xứng đáng được tưởng thưởng một bản hợp đồng mới và nên được tính tới đầu tiên mỗi khi Chelsea lên danh sách đội hình.
Authors: Bao Ngoc - Tổng Hợp từ Internet

Tiệm rượu với đầy đủ các lựa chọn về rượu, bia nhiều nhất tại vùng Springvale
