Sau đêm mặn nồng với sếp, món quà chồng sắp cưới tặng khiến tôi run rẩy
Tôi và Lâm bên nhau từ những ngày mới ra trường, tay trắng lận đận đi xin việc. Thoáng cái mà đã 4 năm bên nhau rồi. Tôi chẳng chê Lâm ở điểm gì được.
Lâm có ngoại hình sáng láng, nụ cười tươi tắn, giọng nói dịu dàng, tính cách dễ chịu và tâm lý. Đặc biệt anh rất quan tâm và yêu thương tôi mấy năm bên nhau luôn chung thủy một lòng, đối xử với tôi tận tâm hết mực.
Ngặt nỗi Lâm lại nghèo. Gia cảnh nhà anh không khá giả gì, bươn chải mấy năm trên thành phố cũng chưa đạt được thành tựu đáng kể. Nếu chúng tôi kết hôn, chúng tôi sẽ phải ở nhà thuê chật chội, chi tiêu tiết kiệm từng đồng, cuộc sống bộn bề lo toan chẳng biết bao giờ mới kết thúc.
Khi trước yêu Lâm tôi chẳng nghĩ ngợi gì, tình yêu màu hồng mà, cho rằng hai đứa cố gắng là được. Nhưng bây giờ nhìn lại những cô gái có chút nhan sắc xung quanh đều đã lấy chồng khá giả, sống nhàn hạ vui vẻ hết rồi. Chỉ còn tôi là vẫn gắn bó với một người đàn ông chẳng có gì trong tay.
Giữa lúc tôi đang chán nản, nhìn thấy tương lai với Lâm đầy u tối thì công ty tôi có vị sếp mới. Ông ta hơn tôi đến 15 tuổi, đã từng ly hôn. Dáng người béo lùn, mặt mũi cũng thô kệch. Nhưng khi nhìn chiếc túi xách hàng hiệu trị giá đến cả 3 tháng lương mà ông ta tặng mình thì tôi lập tức bị xiêu lòng.
Sếp tôi hội tụ đầy đủ những thứ mà tôi mong muốn. Quan trọng hơn cả ông ta rất thích tôi, muốn cưới về làm vợ chứ không phải là vui chơi qua đường. Tôi nghĩ đi nghĩ lại, tình yêu chỉ là thứ phù phiếm. Lấy một người đàn ông giàu có và chiều chuộng mình mới là sự lựa chọn khôn ngoan nhất.
Nếu lấy ông ta, ngay lập tức sẽ có nhà sang để ở, ô tô đưa rước mỗi ngày, thậm chí còn chẳng cần làm việc, chỉ ở nhà hưởng phúc. Sinh cho ông ta một đứa con trai nữa thì tôi sẽ trở thành bà hoàng.
Sau mấy tháng ông ta đến nhậm chức, số quà đắt tiền mà ông ta tặng tôi đã có thể xếp kín một ngăn tủ. Nhìn nhìn những món đồ đắt đỏ ấy, tôi hạ quyết tâm trong lòng. Tối ấy có buổi tiệc, sau khi tiệc tàn tôi đã theo ông ấy về nhà riêng và qua đêm tại đó. Sáng hôm sau, sếp nói rằng biết tôi đang có bạn trai, hãy lập tức chia tay Lâm. Ông ấy không để bụng, thậm chí còn nhanh chóng cầu hôn rước tôi về dinh.
Tôi đang định hẹn gặp Lâm nói lời chia tay thì anh lại là người liên lạc với tôi trước. Anh nói có thứ muốn tặng, cho tôi một phen bất ngờ. Lâm dẫn tôi đến một khu chung cư khá sang trọng. Anh thản nhiên lấy chìa khóa mở cửa vào 1 căn hộ, bên trong được bài trí rất thanh nhã và hiện đại. Lấy ra tờ sổ hồng, anh đưa cho tôi xem rồi cất lời:
- Những năm đi làm anh đã tích góp mua được căn hộ này, muốn dùng nó để cầu hôn em. Hãy làm vợ anh nhé!
Nói rồi Lâm khuỵu xuống chìa ra một chiếc nhẫn lấp lánh. Tôi trắng bệch mặt run rẩy hoảng sợ. Sao anh không nói cho tôi sớm hơn? Tại sao phải đúng lúc tôi và sếp vừa xảy ra quan hệ thì anh mới tiết lộ? Là ông trời trêu ngươi tôi đúng không?
Ngày hôm đó tôi không thể thốt ra lời chia tay anh được. (Ảnh minh họa)
Lâm tưởng tôi quá bất ngờ hồi hộp nên mới đờ người ra như thế. Anh nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng lồng chiếc nhẫn cầu hôn vào ngón áp út. Chiếc nhẫn trở nên nóng bừng như lửa khiến tôi sợ hãi vô cùng. Ngày hôm đó tôi không thể thốt ra lời chia tay anh được.
Về nhà tôi gọi điện xin chấm dứt quan hệ với sếp. Để chọn lựa tất nhiên tôi chọn Lâm. Trước đây bởi vì anh nghèo mà muốn chia tay, hiện tại anh đã có điều kiện rồi. Nhưng ông ta không chấp nhận, thậm chí còn đe dọa cho tôi mất việc và tung hê chuyện giữa tôi và ông ta để mọi người biết.
Bây giờ tôi nên làm sao? Liệu tôi thú nhận mọi chuyện với Lâm thì anh có tha thứ không? Chỉ cần anh bỏ qua thì tôi chịu tiếng xấu cũng được!
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/sau-dem-man-nong-voi-sep-mon-qua-chong-sap-cuoi-tang-khien-toi-run-ray-c391a491504.html