Phụ nữ chúng ta có bao giờ tự hỏi: “Mình đã mong ước điều gì khi lấy chồng?”
ảnh minh họa
Phụ nữ chúng ta có bao giờ tự hỏi: “Mình đã mong ước điều gì khi lấy chồng?”. Đó là một cuộc sống giản đơn, bình dị. Những bữa cơm ấm áp đầy tiếng cười. Dù mưa nắng, giông bão ngoài kia có lớn đến đâu thì mái ấm vẫn là nơi trú ngụ bình yên nhất. Một người chồng không cần quá giỏi giang, kiếm được nhiều tiền nhưng trân trọng mình ngày đầu cũng như ngày cuối.
Nhưng giấc mơ về một cuộc sống ấm êm hạnh phúc có mấy người đàn bà trọn vẹn? Hạnh phúc bình dị với những người đàn bà có cuộc sống hôn nhân bình thường đã khó, huống hồ những người sống trong một cuộc hôn nhân bất hạnh. Nước mắt rơi vì những vô tâm, lạnh nhạt, hờ hững. Đau lòng vì người thương yêu nhất lại chính là người gây cho mình tổn thương nhiều nhất. Chồng không trở thành nơi nương dựa, nơi cho mình bình yên mà ngày qua ngày đối xử tệ bạc, vô tâm, vô tình.
Sự thực rằng quanh ta, đàn bà cam chịu sống với chồng tệ bạc nhiều lắm. Sự tệ bạc không dừng lại ở vô tâm, lười biếng, ngh.iện ngập mà còn là bạ.o hành, ngoại tình… Chồng đánh cũng cam chịu. Chồng chà đạp mình bằng những lời lẽ tàn tệ cũng gạt nước mắt mà sống. Chồng qua đêm với người khác, thậm chí ngoại tình ngay trên chiếc giường của mình cũng giả mù, giả điếc mà giữ lấy cuộc hôn nhân này.
Bao nhiêu công sức, bao nhiêu mồ hôi bỏ ra cho gia đình đàn bà không đủ nhẫn tâm để buông.
Sự cam chịu giống như một chiếc vòng luẩn quẩn. Biết mình đau, biết mình tổn thương vẫn cứ tiếp tục chịu đựng. Đêm đêm lại khóc, lại dằn vặt vì chồng để rồi khi nhận thấy chồng không hề thay đổi bản thân mình lại đau thêm lần nữa. Việc sống với người chồng tệ bạc giống như đàn bà cố ôm lấy một cây xương rồng. Biết bản thân mình đau, mình tổn thương vẫn cứ ôm ghì lấy.
Nhưng rồi đàn bà có bao giờ tự hỏi rồi mình sẽ có được gì? Mơ ước ấy, giấc mộng về một cuộc hôn nhân viên mãn ấy vĩnh viễn đã vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nếu người đàn ông có tâm, biết quay đầu thì anh ta đã chẳng đối xử với người đàn bà của mình tàn tệ như thế. Lòng dạ chồng bạc bẽo, thâm tâm chỉ xem vợ như người dưng thì đợi đến bao giờ anh ta mới biết trân trọng, thương yêu?
Cuộc đời ngắn ngủi, thanh xuân vốn dĩ là thứ chóng tàn. Nếu người chồng chỉ mang đến cho mình khổ đau và nước mắt thì hãy buông tay đi. Hãy sống một cuộc đời vui vẻ và thanh thản mà mình từng mơ ước. Đàn bà lấy chồng, rốt cuộc cũng chỉ mong bản thân mình vui vẻ, bình yên. Đừng chôn vùi cuộc đời mình chỉ vì một người chồng không xứng đáng.
Article sourced from XALUAN.
Original source can be found here: http://xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=2545270