Phát hiện này gợi sự tò mò muốn tìm hiểu sâu hơn trong Kanzius. Ông hi vọng có thể nghiên cứu để tạo nên một nguồn năng lượng mới thay thế cho xăng dầu vốn đang ngày càng cạn kiệt cho tương lai.

Tất cả bắt đầu vào năm 2003 khi Kanzius trở nên tuyệt vọng khi biết tin mình bị bệnh bạch cầu. Đối mặt với viễn cảnh phải trải qua các đợt hóa trị liệu kéo dài có thể làm suy nhược cơ thể, ông đã quyết định sẽ tìm tòi, phát minh ra một cách khác tốt hơn để tiêu diệt các tế bào ung thư trong mình.
Kết quả mà ông có được là một máy tạo tần số radio (RFG) cho phép tạo ra các làn sóng radio và tập trung chúng vào một khu vực nhất định. Kanzius đã sử dụng RFG để đốt cháy các tấm kim loại nhỏ đặt trong khối u, cách này giúp phá hủy khối u mà không đụng chạm tới các tế bào bình thường.
Tuy nhiên cách điều trị ung thư thì có liên quan gì đến việc sử dụng nước muối như là một nhiên liệu đốt?
Câu trả lời là trong suốt quá trình nghiên cứu RFG, ông nhận ra rằng RFG làm cho nước trong ống thử nghiệm gần đó bị ngưng tụ lại. Nếu RFG có thể làm nước ngưng tụ, cô đọng lại thì nó hoàn toàn có thể tách muối khỏi nước biển, ông nghĩ. Có một nghịch lý, rất nhiều quốc gia hiện đang trong cảnh thiếu thốn nước sinh hoạt trầm trọng, trong khi 70% trái đất là đại dương. Bởi vậy, không gì ý nghĩa hơn nếu có thể tách muối ra khỏi nước biển.
Khi thử nghiệm lần đầu, Kazius phát hiện ra rằng, khi ông chiếu RFG vào ống thử nghiệm đầy nước biển, nó tóe lửa, đây hoàn toàn không phải là phản ứng thường thấy của nước. Sau đó, ông tiếp tục thử lại, lần này ông đặt một tờ giấy phía trên mặt nước, sau đó chiếu RFG vào, và thật kỳ lạ, ống nước bùng cháy, và duy trì ánh sáng.
Thí nghiệm này lúc đầu bị cho là dối trá, tuy nhiên sau khi các nhà hóa học của đại học Penn State trực tiếp thử nghiệm trên RFG thì đưa ra khẳng định, điều này hoàn toàn có thật. RFG có thể đốt cháy nước biển. Nhiệt độ cháy có thể lên tới 3000 độ F, và cháy liên tục không ngắt khi vẫn chiếu RFG.
Giả thiết ban đầu đưa ra để giải thích cho hiện tượng này là do thành phần khí hydro chứa trong nước muối. Ở điều kiện bình thường, nước muối là hỗn hợp đồng nhất của Natri clorua NaCl (muối), Hydro và Oxy (Nước). Tuy nhiên sóng radio phát ra từ máy RFG của Kanzius đã phá vỡ sự ổn định này, làm vỡ các liên kết hóa học trong nước muốn. Phản ứng này giải phóng các phân tử Hydro không ổn định, và nhiệt từ RFG đã đốt cháy các phân tử này.

Cuộc khủng hoảng dầu mỏ năm 1970 đã chứng minh một sự thật, con người quá phụ thuộc vào loại nhiên liệu này. Bởi vậy, các nhà hóa học, các kỹ sư, các nhà vật lý không ngừng nghiên cứu nhằm tìm ra các giải pháp nhiên liệu mới. Và thực tế, John Kanzius không phải là người đầu tiên có ý tưởng biến nước thành nhiên liệu.
Vào năm 2006, một công ty có tên Hydrogen Technology Applications tại Florida đã đưa ra ứng dụng tên Aquygen, một loại nhiên liệu làm bằng cách tách hydro khỏi nước thông qua ‘’sốc’’ điện. Nhiên liệu hydro mới này khi trộn lẫn với xăng thông thường, tạo ra một hỗn hợp nhiên liệu có hiệu suất tốt hơn so với xăng thông thường.
Chủ tịch của HTA, ông Denny Klein cho rằng hốn hợp này có hiệu suất gấp rưỡi so với xăng thông thường và giúp giảm nồng độ khí thải. Sau đó, Klein cũng đã thử nghiệm chế tạo một mẫu xe hybrid với nền tảng là chiếc Ford Escort 1994.
Chiếc xe sử dụng điện từ máy dao điện để tạo xung lực đủ tách rời hydro. Sau đó nó chuyển hydro đã tách này vào bình nhiên liệu để trộn lẫn. Nhưng khi nhiên liệu hydro được tạo thành với hiệu suất cao, đồng nghĩa nó có độ ổn định kém, bởi vậy rất dễ phát nổ.
Có một khiếm khuyết trong thiết kế Aquygen tương đồng như thiết kế RFG của Kanzius. Đó là cả hiệu suất làm việc, giữa năng lượng cần và năng lượng sinh ra. Tuy RFG tạo ra sự đốt cháy hydro ổn định, tuy nhiên năng lượng cần để hoạt động RFG lại nhiều hơn năng lượng cháy sinh ra. Điều này cũng có nghĩa, nguồn năng lượng tạo thành từ đốt cháy nước biển không thể được thừa nhận là một nguồn năng lượng đúng nghĩa.
Trong nguồn năng lượng, mục đích là để tạo ra năng lượng lớn hơn so với năng lượng đã sử dụng trong quá trình. Để tìm ra được các nguồn năng lượng này cũng khó như việc biến các kim loại thông thường sang một loại khác, vốn chỉ tồn tại trong thuật giả kim.
Tuy nhiên, các thí nghiệm của đại học Penn State với máy RFG cũng khám phá ra rằng, nhiệt năng thoát ra trong thí nghiệm khác nhau với nồng độ nước muối khác nhau. Một chỉ dấu đầy hi vọng, đó là quá trình đốt cháy này không cần nước biển nguyên chất, hiện tượng vẫn xảy ra khi thêm muối vào nước tinh chất thông thường.
Giống như Isaac Newton với quả táo rơi, hay Alexander Fleming với các bào tử penicillin, John Kanzius cũng vô tình khám phá ra phát hiện của mình. Tuy nhiên, không giống như Newton và Fleming, Kanzius vẫn chưa được chứng nhận bởi lịch sử. Chỉ khi nào giải quyết được bài toán năng lượng đầu vào và đầu ra, khi đó học thuyết của Kanzius mới được công nhận.. Nhưng có lẽ với sự hậu thuẫn của một trường đại học lớn phía sau, phát kiến này sẽ không rơi vào quên lãng.
Nhà phát minh ra RFG vẫn có quyền hi vọng vào tương lai, vào giải pháp nước sạch cứu hàng tỉ người trên thế giới, vào một nguồn năng lượng mới.
Trần Đạt (Theo Thegioioto.com.vn)

