Em chỉ hi vọng quá khứ kia không ảnh hưởng tới chuyện trinh tiết của em!
Có rất nhiều nỗi lòng em muốn tâm sự cùng bạn đọc. Có những điều thầm kín rất khó nói ra, nhưng em không thể che giấu mãi được.
Thực sự em càng đọc các bài viết nói về trinh tiết, em càng thấy lo lắng cho tương lai của mình, bởi vì chuyện này đã ảnh hưởng rất nhiều và có thể dẫn tới tan nát hạnh phúc gia đình của người khác.
Nỗi lo lắng, và những tâm sự của em, thực sự em chưa từng, và chưa bao giờ dám nói với ai cả, nhưng nó cứ dày vò em, khiến em bất an, không ăn không ngủ được. Nhất là thời điểm em chuẩn bị lập gia đình! Em kính mong được sự chia sẻ của chuyên mục.
Câu chuyện của em xảy ra từ hồi em còn rất bé, mới khoảng 5 tuổi, lúc đó em đang đi học mẫu giáo. Bố mẹ em đi làm cả ngày, nên nhờ anh trai con nhà bác (chị mẹ em), hơn em khoảng 7 tuổi ( tức là lúc đó anh ấy khoảng 12 -13 tuổi) lên chơi và trông nhà, trông em! Anh trai nịnh bảo "em muốn ra chợ bán rượu với mẹ không, nếu có thì lên giường nằm đợi anh...". Em ngoan ngoãn lên giường và chờ anh, và anh ấy đã cho ‘cậu nhỏ’ vào trong ‘cô bé’ của em (thực sự lúc đó em không hiểu gì về hành động này). Việc này diễn ra khoảng 2 lần gì đó, em nhớ như vậy! Và cứ như thế, em vô tư sống, và vẫn vui vẻ, ngây thơ, hồn nhiên như bạn cùng trng lứa...
Cho tới khi em học môn sinh vật lớp 9, em mới biết về "màng trinh", nhưng thực sự em cũng chưa hiểu hết tầm quan trọng của nó. Em vẫn yên tâm, vẫn là một cô gái đầy tự kiêu, tự mãn... Cho tới khi em trở thành con gái, từ đó trở đi em luôn có ý thức bảo vệ bản thân mình, không yêu đương linh tinh, và rất nghiêm túc trong tình yêu, chưa bao giờ cho bản thân mình vượt quá giới hạn cho phép mặc dù em có rất nhiều đối tượng theo đuổi. Bởi vì ông trời cũng phú cho em cái dáng cao cao, làn da trắng và một nụ cười rất duyên, học tập cũng không đến nỗi nào. Ai đến với em đều rất yêu quý tính của em, vì em không giống như những người con gái khác lả lơi, lợi dụng.

Ngày đó, em chưa hiểu gì về chuyện trinh tiết (ảnh minh họa)
Một lần em đọc trên mạng, em biết được rằng "màng trinh" có từ mới sinh ra. Từ đó trở đi em cảm thấy vô cùng tự ti về bản thân mình, cảm thấy mình giữ bao nhiêu cũng bằng không. Đến lúc lấy chồng, chồng vẫn có thể cho mình là không còn con gái, và hạnh phúc gia đình sẽ tan vỡ. Em lo lắng lắm, em không đủ tự tin để có đêm tân hôn hạnh phúc, vì từ trước tới giờ em luôn thể hiện mình là một cô gái đứng đắn, không lả lơi, không lăng nhăng trong quan hệ yêu đương, không bao giờ vượt quá giới hạn!
Cũng có lúc em lại đọc được thông tin rằng, "màng trinh" có người rất dày, phải qua mấy lần quan hệ mới bị rách, em lại loé lên một tia hi vọng rằng em vẫn đang còn. Em hi vọng màng trinh của em dày và hi vọng rằng lúc đó anh trai của mình không có kinh nghiệm, nên chỉ để bên ngoài.
Giờ đây, em đứng trước một cuộc hôn nhân quan trọng nhất của đời mình, cuộc hôn nhân mà em đã từng mong đợi nó, nhưng trong lòng em cảm thấy bất an, cảm thấy lo cho hạnh phúc tương lai, cảm thấy tội lỗi, day dứt. Em không biết được liệu mình có còn trinh tiết hay không? Liệu có cách nào để em xác minh được điều này không ạ? Và nếu như em không còn thì em phải giải thích với chồng em như thế nào?
Em phải làm gì bây giờ ạ? Nếu như chồng tương lai của em không hiểu được điều này, và quy cho em là con người hư hỏng thì sao? Hạnh phúc gia đình em có thể tan vỡ bất kì lúc nào nếu chồng em không biết thông cảm và quá coi trọng trinh tiết. Sự giữ gìn của em còn có ích nữa hay không? Em đang đau khổ vô cùng.
Bao Ngoc - Source: Eva

