Mùa hè của bạn có màu gì?
Nắng tháng Năm rạo rực rớt lên những ngọn cây, con phố, khắp những cung đường ngập tràn trong sắc nắng. Chiều nay, tôi chạy qua con đường cũ rợp bóng hàng cây, bất giác bắt gặp màu đỏ rực của hoa phượng chói chang cả một góc trời. Hè đã đến tự bao giờ.
Những khoảnh khắc giao mùa luôn làm lòng tôi dấy lên mỗi nỗi nhớ da diết khôn nguôi, nỗi nhớ ấy đôi khi lạc cả trong những giấc mơ, vừa hư vô vừa xa xôi. Nhưng lại có lúc tôi như đang sống trong những ngày tháng đó, sống trong từng khoảng khắc.
Hè về, là những ngày hoa mộng, tôi cùng đám bạn thời thơ ấu tận hưởng mùa hè ngọt ngào. Dưới cái nắng trưa hè chói chang, chúng tôi trốn mẹ đi tắm sông, rong ruổi khắp những ngọn đồi tìm sim chín. Những buổi chiều thong dong thả hồn trên những cánh diều ngắm mây trôi. Đám trẻ chúng tôi vô tư đắm mình trong những cơn mưa đầu mùa, hồn nhiên và trong trẻo. Hết ba tháng mùa hè, chúng tôi nhuộm cho làn da của mình một màu nâu khét nắng. Mùa hè của tôi chỉ quẩn quanh bên góc sân nhỏ, quanh xóm làng nhưng bao giờ cũng ngập tràn niềm vui.
Hè về, là những ngày ve kêu rền rĩ, những giọt nước mắt ngày chia ly ướt nhòa trang lưu bút. Để mặc cho mùa hè chói chang ngoài kia, tôi vùi mình trong sách vở với ước mơ cháy bỏng được trưởng thành, được tìm đến những chân trời mới. Tôi vẫn giữ quyển lưu bút năm xưa kẹp trong đó những cánh hoa phượng đã ép khô ngày nào, những dòng chữ viết vội ngày chia tay. Bạn bè của tôi bây giờ mỗi người đã ở một phương trời nào đó, hiếm mới có dịp gặp lại. Tất cả giờ chỉ còn là ký ức mà thôi.
Hè về, là những tháng ngày sinh viên tôi theo chúng bạn đi đến những miền quê xa xôi, gặp gỡ những người chưa từng quen biết, cùng sống những tháng năm rực rỡ của tuổi đôi mươi. Tôi nhớ mãi hình ảnh của những em bé nơi vùng quê nghèo chúng tôi tới dạy chữ, mái tóc cháy vì nắng, làn da cũng khét nghẹt vì nhuộm màu nắng như tôi năm nào. Tôi cũng không quên được tấm chân tình của bà con khi ở tại làng những ngày tình nguyện. Mùa hè năm ấy với tôi, cho tới tận bây giờ vẫn mãi mãi ngát xanh.
Hè về, là những ngày tháng năm đổ lửa, tôi đạp xe trên chiếc xe đạp ngày hai bận lên thư viện trường để làm khóa luận tốt nghiệp. Nắng mùa hè chiếu bóng tôi liêu xiêu trên con đường mỗi ngày đến trường, đó là những ngày hè cuối cùng tôi còn vô tư.
Tôi đã đi qua biết bao mùa hè nhuốm đầy cả những gam màu của sự trong trẻo lẫn những thương nhớ, vấn vương. Tôi gom những ký ức tươi đẹp ấy cất vào góc nhỏ trái tim, để mỗi lần hè về thổn thức mơ màng. Chỉ là một chút hoài niệm về những ngày mùa hè rất xanh, như một liều thuốc làm bản thân tươi tỉnh hơn giữa dòng đời vội vã.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/mua-he-voi-nhung-gam-mau-thuong-nho-nw227697.html