Khi ai đó rời đi, không phải vì bạn không tốt, không xinh đẹp, không giỏi giang, chỉ vì tình yêu hết rồi
Tôi đứng đó, tự hỏi bản thân mình: vậy rốt cuộc tôi đã đấu tranh, giữ lấy niềm tin về tình yêu trong suốt 25 năm qua để làm gì? Tôi đã nói với anh ấy tôi không đòi hỏi điều gì, không làm phiền anh ấy khi anh ấy bận, không nũng nịu khiến anh ấy mệt mỏi. Khi anh ấy không muốn ra ngoài với tôi, tôi tự đi một mình hoặc đi cùng với bạn bè. Khi tôi ốm, tôi đã tự chăm sóc bản thân mình. Khi tôi gặp khó khăn, tôi đã tự mình giải quyết. Khi tôi buồn, tôi đã uống một cốc whisky và mỉm cười tự bảo: rồi mọi chuyện sẽ ổn. Tình yêu của tôi giờ nhẹ nhàng như một cô gái khoác trên mình tấm khăn mỏng đứng thả hồn trước biển, không cần trang sức, nước hoa, mỹ phẩm lằng nhằng nữa. Sau bao nhiêu mối quan hệ, tôi thích giữ lại những chuyện riêng của mình hơn, vì tôi mệt mỏi với việc bày tỏ những câu chuyện nội tâm của mình với những người mà sau này tôi mới thấy họ không phải là người phù hợp để chia sẻ. Tôi không biết ai là người phù hợp, ai thực sự muốn lắng nghe, vậy nên, tôi giữ im lặng. Giữa chúng tôi, chỉ có những câu chuyện phiếm, chuyện công việc, các mối quan hệ xã hội,…Anh ấy đối xử tốt với tôi, còn tôi thì chăm sóc cho anh ấy, nhưng thế giới thật của tôi, nơi đen tối và kinh khủng, nơi ngày ngày tôi phải đấu tranh để dành ánh sáng cho cuộc đời mình, anh ấy không thể thấy được.
Tôi đã cố gắng thông cảm, giải thích, khuyên nhủ anh ấy, nhưng sau đó tôi mới thấy mình đã phí phạm thời gian như thế nào. Khi tôi gặp anh ấy lần cuối, tôi đã không còn muốn nói điều gì nữa. Vì tôi tin trong đầu người đã không còn yêu bạn, không còn muốn giữ bạn bên đời họ, mọi lời nói đều vô nghĩa. Họ chỉ muốn bạn biến mất thật nhanh để họ còn có thời gian gặp người mới. Những thứ đẹp đẽ mới diễn ra với bạn ngày hôm qua thôi, giờ đã vĩnh viễn ra đi, không thể níu kéo được lại. Thật khó chấp nhận. Nhưng đó là những gì xảy ra với chúng ta thường ngày, hầu hết mọi người đến rồi đi, chỉ rất ít người ở lại với chúng ta đến hết đời này. Chúng ta muốn níu kéo những thứ thật đẹp ấy mãi, nhưng đau khổ và thất vọng là một phần của quá trình trưởng thành của chúng ta. Những người đến rồi đi đó đều cho chúng ta những trải nghiệm, bài học để chúng ra lớn lên.
Thế rồi, sau đó, tôi thực sự buông bỏ những điều tôi đã mong đợi về sự mãi mãi của tình yêu mà tôi đã gìn giữ cho chính mình suốt 25 năm qua. Rốt cuộc, thì cho dù ta có cố gắng tìm kiếm một người phù hợp với những tiêu chuẩn của mình, cố gắng làm tốt vai trò của một người yêu, lúc nào cũng xuất hiện với diện mạo xinh đẹp nhất, cùng nhau làm những điều tuyệt vời nhất, thì tình yêu cũng bỏ chúng ta mà đi. Đó là thứ không thể kiếm soát được, không bị chi phối bởi nhan sắc, quyền lực, nước mắt hay bất kì một công cụ nào. Tôi nhận ra nó là thứ rất phù phiếm, một thứ còn tràn đầy hôm qua nhưng hôm nay đã cạn kiệt mà chúng ta không thể bơm vào hay sửa chữa. Chúng ta chỉ có thể tận hưởng những điều đẹp đẽ khi còn đang ở thiên đường hạnh phúc, còn khi nào ai trong hai người cạn kiệt “nhiên liệu” rồi, chúng ta phải để họ đi, vì chúng ta không truyền nhiên liệu từ chúng ta sang cho họ được. Tôi mất nhiều năm, mất bao nhiêu nước mắt và nỗ lực, chỉ để nhận ra bài học đó: khi ai đó thực sự yêu bạn, họ sẽ luôn ở cạnh, nắm tay bạn, bạn không cần phải kéo. Và nếu họ rời đi, nó không phải vì bạn không tốt, không xinh đẹp, không giỏi giang, chỉ vì tình yêu – một thứ phù phiếm, không thể kiểm soát – hết rồi. Và vì nó không thể nắm giữ được, bạn sẽ phải để nó đi. Như thế bạn nắm một vọc cát trong tay, càng nắm chặt, cát sẽ lại càng chảy ra ngoài. Vậy nên, tôi đã chỉ suy nghĩ về những quãng thời gian đẹp đẽ giữa chúng tôi và để anh ta đi.
Tôi có anh người yêu cũ, mẹ anh ấy không thích tôi, nhưng anh ấy giấu tôi vì sợ tôi biết sẽ bỏ cuộc. Thế rồi, anh ấy tự thuyết phục mẹ anh ấy, làm cho mẹ anh ấy thích tôi, mà mãi sau này tôi mới được biết. Tôi có cần phải làm gì đâu. Anh ấy yêu tôi, anh ấy sẽ cố gắng làm mọi thứ để tôi ở lại bên cạnh anh ấy. Tình yêu nó chỉ đơn giản như vậy thôi. Còn cô bạn tôi, suốt thời gian có người yêu, cô ấy cứ phải cố gắng “dẹp loạn” hết mối tình này đến mối tình khác của anh kia. Tôi bảo cô ấy, nếu có một người thứ 3 xuất hiện, thì tình yêu của cô ấy có “lỗ hổng” rồi, anh kia không còn yêu cô ấy nữa đâu. Cô ấy bảo tôi cứng nhắc, rằng “trong một số trường hợp….”. Tôi chỉ mỉm cười, tôi không nói lý với người đang yêu được. Nhưng sau bao nhiêu trải nghiệm, tôi tin rằng: nếu ai đó thực sự yêu bạn, họ sẽ không nói dối, không thất hứa, không biện minh. Vì điều duy nhất mà chúng ta quan tâm khi yêu ai đó là được thấy người đó mỗi ngày trong đời mình
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/tinh-yeu-don-gian-chi-la-thu-nay-dong-day-roi-mai-bien-mat-H1DlRlRrpGLEE.html