Hơn cả một bộ phim, Ad Astra của Brad Pitt là một bản giao hưởng mang nhiều nốt trầm để chiêm nghiệm về ý nghĩa cuộc sống
Nếu như người xem ra rạp với tâm thế rằng Ad Astra (Giải Mã Bí Ẩn Ngân Hà) chỉ là một bộ phim viễn tưởng thì từng đó là chưa đủ, chuyến du hành ra rìa mặt trời để tìm lại người cha của Roy McBride (Brad Pitt) đã vượt xa giới hạn của một bộ phim du hành gia thông thường. Ad Astra đánh lên một bản nhạc mà đa số là những nốt trầm để người xem suy nghĩ lại về những nổi sợ ẩn sâu nhất trong tâm lý con người.
1. Tôi sống chiều lòng mọi người. Mỉm cười, tỏ ra thân thiện. Đó là màn trình diễn… trong khi tôi chỉ muốn tìm lối thoát
Ad Astra lấy bối cảnh du hành vũ trụ thời đại 4.0 để nói về sự lạc lõng của những người đàn ông đang tìm chỗ đứng trong xã hội. Họ gánh trên vai quá nhiều áp lực về việc phải thành công, để lại thành tựu cho nhân loại bất chấp phải đánh đổi gia đình hay hạnh phúc của bản thân.
Sau hàng chục năm không gặp người cha Clifford McBride, dù có muốn trốn tránh thế nào đi chăng nữa Roy McBride cũng không thể phủ nhận được việc ông đã ảnh hưởng rất lớn đến quá trình trưởng thành của anh mặc dù ông không hề ở bên cạnh. Thậm chí ông đã để lại một lỗ hổng tâm lý lớn đến mức khi trưởng thành rồi thì Roy McBride cũng khó mở lòng với ai lần nữa.
Clifford McBride được truyền thông xây dựng hình ảnh là một phi hành gia thành công nhất trong lịch sử chương trình, ông đã dành cả đời cho khoa học để rồi đau xót khi không thể nhận ra người con trai vẫn hằng đợi ông ở Trái Đất sau 30 năm xa cách. Liệu có đáng không khi chúng ta mải miết chạy theo những điều viển vông để đánh rơi những người thân bên cạnh?
Còn nhớ Roy McBride đã tự tin nhường nào khi quyết tham gia chuyến du hành không gian lần này, anh muốn tìm lại cha anh và trở thành một người tài giỏi hơn ông. Tuy nhiên sau tất cả anh nhận ra chúng chỉ là hư vô, điều anh cần là được chạy vào vòng tay những người yêu thương chứ không phải tiền tài hay danh vọng.
Có lẽ phải sống ngoài vũ trụ thì Roy McBride mới hiểu một ngày trôi qua dài đến nhường nào khi phải cố gắng vật lộn một mình giữa những cạm bẫy. Nhờ đây anh mới trân trọng giá trị của hiện tại là được dành thời gian từng chút một cho những người anh yêu thương.
Lời nói ra thì chẳng thể nào lấy lại được, người nói có lẽ chẳng suy nghĩ gì nhưng người nghe lại tự ôm lấy những tổn thương. Phải đến khi Roy McBride trưởng thành và nhìn thấy những mối quan hệ vốn quá quen thuộc bên cạnh đang xa dần vòng tay anh thì Roy mới hiểu ra rằng thời gian qua mình đã quá lạnh lùng, vô cảm.
Trong cuộc đời của một phi hành gia, việc được tham gia vào một chương trình thám hiểm quan trọng và ghi danh mình lên bảng vàng thành tích lưu truyền những đời sau luôn là niềm ao ước bất diệt. Tuy nhiên giải thoát ở đây liệu có chắc là sự giải thoát cho những giấc mơ thành hiện thực hay sự giải thoát về linh hồn đã buông bỏ lại nơi vũ trụ?
Sự cô đơn đã ăn mòn tâm lý con người một cách đáng sợ. Nó khiến những loài động vật được đem lên trạm không gian để thí nghiệm lao vào cắn xé phi hành đoàn. Nó biến những con người trí thức lao vào chém giết đồng loại. Nỗi sợ cô đơn tưởng chừng vô hình lại như một con dao sắc cứa nát dần dần mỗi ngày từng chút một.
30 năm là quãng thời gian Roy McBride không ngừng nghĩ về cha và coi ông như một thần tượng sống. Tuy nhiên điều anh nhận lại được là việc người sinh ra anh lại chẳng thể nhận ra anh và đau xót hơn khi phải thừa nhận cha anh không phải người hùng, ông đã bỏ rơi mẹ con anh lại Trái Đất để theo đuổi những lý tưởng của riêng mình.
Những người đàn ông quá mải mê chú tâm vào công việc mà quên đi người phụ nữ ở cạnh mình thì thời nào cũng có, chẳng thể đổ lỗi cho việc vì Roy McBride là một phi hành gia. Anh không thể nào cho mình cái quyền nâng cao lý tưởng khoa học của bản thân cao hơn thanh xuân, tâm hồn của người vợ đang dần héo mòn vì chờ đợi sự quan tâm của người chồng.
Những sự ảnh hưởng tâm lý nặng nề từ việc thiếu vắng hình bóng cha đã khiến Roy McBride có suy nghĩ rằng anh đủ trưởng thành, đủ tự lập để làm mọi thứ một mình, thậm chí trên con đường đi tìm chỗ đứng trong xã hội, anh cũng không muốn có ai cản đường. Nhưng có một câu nói ở đâu đó rằng, muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau.
Article sourced from KENH14.
Original source can be found here: http://kenh14.vn/11-cau-thoai-day-dut-tam-can-trong-ad-astra-cua-brad-pitt-hoa-ra-chung-ta-deu-co-don-nhu-tinh-cau-co-doc-giua-vu-tru-20190930214601311.chn