Giữa chốn phong ba đầy cỏ dại, anh có ngại tìm em không?
Trong tình yêu, nếu chỉ yêu nhau thì không mệt. Chúng mình đã từng nói như thế còn gì, anh nhỉ? Chúng mình đã chỉ tin rằng tình yêu là truyền cho nhau thêm sức mạnh, chứ không phả là quật ngã nhau xuống vực thẳm vào những ngày chông chênh
Chuyến tàu nào cũng có trạm dừng chân, quãng đường dài yêu đương nếu có lúc nào đó tạm ngưng chắc cũng không phải là điều gì quá lớn lao đâu nhỉ? Chẳng ai muốn một chặng đường thẳng tắp bỗng một chốc khựng ngang, chỉ là nếu muốn mọi chuyện bớt tồi tệ hơn, thì đi chậm lại là điều tất yếu.
Giữa chốn phong ba đầy cỏ dại, anh có ngại tìm em không?
Có lẽ người ra đi, nhưng vẫn mỉm cười, mặc dù đây là điều em không mong muốn. Yêu nhau quá, thôi thì ta làm bạn. Em biết, khi chúng ta bước cả hai chân ra cuộc đời, thì chuyện sẽ không giản đơn như cái hồi chỉ còn hai đứa. Chúng mình còn phải lo cho cuộc sống riêng, lo cho tương lai chung sau này. Áp lực lắm chứ. Mông lung lắm chứ
Nhưng chắc có lẽ em đã sai rồi. Vì yêu anh sai cách, nên kết cục bây giờ em nhận được chỉ là bi thương mà một mình em phải chịu. Điều em luyến tiếc nhất không phải là mất đi anh – một người đã thay lòng. Điều em luyến tiếc nhất chính là mất đi một khoảng trời đã từng rất xanh, chuỗi ngày yêu từng rất đượm, mà chúng ta từng có với nhau. Cuối cùng, em chỉ muốn nói là:
"I don't need who love you, I love you".
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/myguu/428628294561133/hoa-no-de-tan-nguoi-gap-de-re-ngang-y9Jilpein43t2.html