“Gái có công thì chồng chẳng phụ”, “lạt mềm buộc chặt”, “yêu là phải dâng hiến hết mình”… Áp dụng những kinh nghiệm ấy một cách mù quáng, nhiều người vợ đã tự biến mình thành người đàn bà lụy chồng: chăm sóc, phục vụ chồng hết lòng mà chẳng nhận lại được điều gì.

Dù chị có quan tâm chăm sóc anh nhiều nhưng càng ngày anh càng chán chị.
Gái có công, chồng vẫn phụ…
Bạn bè thường gọi Chi là Chi Chi tổng quản của tình yêu. Cái biệt danh ấy bắt nguồn từ cách thờ phụng người yêu của chị. 22 tuổi, vừa bước chân vào ngưỡng cửa đại học, chị đã phải lòng một chàng công tử tên Khải, tiêu tiền như nước, bồ bịch lăng nhăng nổi tiếng; trong khi chị là con một gia đình gia giáo.
Khải chiếm được trái tim trong sáng của chị khá dễ dàng. Chính vì thế, chỉ sau một tuần hẹn hò là anh chàng đã thấy… chán ngấy chị. Chi vô cùng buồn bã khi chàng người yêu bỏ của chạy lấy người. Bạn bè ai cũng thấy chị là người lụy tình. Biết đó là người không tốt mà Chi vẫn cắm đầu van xin anh ta quay trở lại. Phải mất 4 năm trời, chị mới “tìm lại được bản thân”.
Để rồi, khi lên xe hoa lấy Dũng, Chi vẫn không thay đổi. Chị trở thành người đàn bà lụy chồng. Có lẽ tiêu chuẩn của Chi cao nên anh xã của chị cũng thuộc diện “ngon trai”, nhà giàu.
Điều tệ nhất là Dũng không yêu Chi, anh đến với chị bởi sự sắp xếp của bố mẹ. Sau khi cưới, Dũng vẫn tán tỉnh hết cô này đến cô khác. Bạn bè bức xúc hỏi, chị trả lời: “Đàn ông là vậy, mình hy sinh, mình chăm sóc hết lòng, “lạt mềm buộc chặt”, tự anh ấy sẽ thấy chẳng ai hơn mình mà quay về”.
Tâm niệm trong đầu như thế nên chị chấp nhận mọi thiệt thòi, kể cả chuyện anh ấy ngoại tình hết lần này đến lần khác. Chỉ sau một năm lấy chồng, Chi trở nên ốm o, gầy mòn trong khi anh chồng cờ bạc, chè chén, gái gú suốt ngày.
Lụy chồng – thiệt trăm bề
Nguyệt đi làm với đôi mắt sưng húp, trên cơ thể vẫn còn vài vết tím bầm. Nhìn chị, bạn bè đồng nghiệp thân thiết vừa thương vừa giận. Chị quen và yêu Tiến từ hồi đại học. Tình yêu đó mọi người xung quanh đều biết, bởi chị hỏi han khắp nơi, mong tìm những lời khuyên hữu hiệu, những biện pháp hay ho nhằm nắm giữ trái tim người đàn ông mình yêu.
Chị làm đủ mọi cách để có thể chinh phục anh. Ai cũng nghĩ, mới yêu mà chị đã “lụy” như thế, sau này chắc phải khổ dài dài.
Là dân kinh doanh chứng khoán, tiền bạc, tiếng tăm đều có đủ, Tiến – chồng Nguyệt không phải vì yêu mà chon chị làm vợ. Chỉ vì không phải là kẻ vô lương tâm, “lỡ ăn nằm với người ta” nên anh chấp nhận gánh trách nhiệm mà mình đã gây ra cho “gái nhà lành”.
Dù bụng mang dạ chửa, chị vẫn chiều chồng hết cỡ. Mọi việc lớn bé trong nhà một tay chị chu toàn. Tiến về đến nhà là có nước sâm uống giải khát, đi tắm có người soạn đồ, ngủ dậy có vợ nặn kem đánh răng để sẵn, ăn uống hầu hết đều nấu theo khẩu vị của anh. Ai cũng dễ dàng nhận thấy, tình cảm giữa hai vợ chồng Nguyệt chỉ tồn tại có một chiều, làm sao tránh được lúc chênh vênh.
Trong mắt anh, Nguyệt là một cô gái kém cỏi, nhạt nhẽo và “hiền quá hóa đần”. Do tính chất công việc, mỗi ngày anh tiếp xúc với bao phụ nữ cá tính, thông minh, sắc sảo. Họ làm anh ngày càng có cảm giác chán vợ. Mà chị nào có phải là một người kém cạnh gì. Bề ngoài dễ nhìn, lại dịu dàng nhỏ nhẹ. Ra ngoài xã hội, chị cũng là một phụ nữ có năng lực, chịu thương chịu khó, được lòng mọi người.
Về phần Nguyêt, dù không ít lần bị chồng tỏ thái độ coi thường một cách công khai, chị vẫn mặc kệ. Chị nghĩ “rồi một ngày, anh sẽ hiểu được tấm chân tình của mình”. Cho đến một lần, khi chị nằm bệnh một chỗ suốt 5 ngày trời, anh cũng không hỏi han, không nấu cho chị cái gì ăn. Anh còn đi nhậu đến khuya mới về. Chị chỉ mong mình mau khỏe…
Phong Lan - Tổng Hợp từ Internet

Chuyên Răng sứ, Implant và Chỉnh nha
