Tại ngôi làng nghèo đói gần khu di tích nổi tiếng Angkor Wat, có những cô gái tuổi từ 14 đến 25 chuyên hành nghề trong các quán karaoke bình dân. Mỗi người một xuất xứ, nhưng đói nghèo, cơ cực đã dồn ép họ chọn chung con đường tủi nhục này để sinh tồn. Ngoài người Khmer, khách hàng tìm tới đây tiêu khiển còn có người ngoại quốc.

Họ chủ yếu dùng USD để hát hò, mua vui thâu đêm. Công việc của những “bóng hồng” trong các tụ điểm ăn chơi này là tiếp rượu bia, phục vụ khách hát hò, nhảy múa. Nếu muốn nhận được khoản tiền "boa" thêm, những nữ tiếp viên này sẽ phải nhận lời “qua đêm” với khách. Một gái “bia ôm” tại đây tiết lộ, mức giá trung bình cho mỗi lần quan hệ tình dục cùng khách là 15 USD.
Dù thường xuyên bị khách hàng nam sàm sỡ, thậm chí lăng mạ, nhưng những nữ tiếp viên này vẫn ngậm ngùi chấp nhận. Sự thực nghèo đói trói buộc họ với thứ nghề ô nhục này. Một số cô gái hy vọng có thể kiếm được bạn trai từ đám khách hàng từng tới quán tiêu khiển. Vì vậy, họ cố gắng giao lưu, cố gắng tìm cho mình một người đàn ông tử tế trong số đó và mơ về một mái ấm gia đình trong tương lai sau khi thoát khỏi chốn địa ngục trần gian này.
Trung bình mỗi tháng, một nữ tiếp viên có thu nhập từ 40 tới 60 USD. Họ chỉ phải bỏ ra 1 USD để thuê căn phòng ọp ẹp tồi tàn làm chốn nương thân qua ngày. Dù tủi nhục trăm bề, nhưng các cô gái “bia ôm” luôn phải giấu kín sự thực về công việc hiện tại với gia đình. Hằng tháng, họ gửi về nhà một khoản tiền cho người thân trang trải cuộc sống. Nhiều ông bố, bà mẹ vẫn nhầm tưởng con gái mình đang kiếm sống với một công việc bình thường trong xã hội.
Hiện tại, Chính phủ Campuchia kiểm soát gắt gao tệ nạn mại dâm trên toàn quốc. Nhưng thực tế, số cô gái lao thân vào con đường này vẫn tăng lên không ngừng. Họ lẩn khuất hành nghề trong những nhà chứa, các tụ điểm karaoke, quán massage bình dân, thậm chí là tại các spa của nhiều thành phố lớn nhỏ.
Trần Đạt (Theo Zingme)

