Cứ tưởng yêu được một người đàn ông phóng khoáng xởi lởi, nào ngờ anh chỉ biết mỗi gia đình mình
Tôi và anh Duy đã nói chuyện người lớn, đợi đến cuối năm này sẽ cưới nên hai đứa chuyển về sống chung một nhà cho tiết kiệm.
Sau hai tháng chung sống thấy anh ấy không góp tiền ăn, thậm chí mua đồ đạc, tiền điện nước và phòng trọ toàn là tôi bỏ ra hết nên tôi thấy không thoải mái. Không thể mập mờ chuyện tiền nong được nên tôi đã nói chuyện thẳng thắn với anh ấy.
Tôi bảo Duy phải góp tiền mỗi tháng để chi tiêu sinh hoạt chứ một mình gánh vác không nổi. Người yêu bảo lương của anh ấy dành để góp với mẹ chuẩn bị đám cưới.
Tôi hỏi cưới xin là chuyện bố mẹ phải lo chứ sao lại bắt con cái góp tiền được? Nhưng anh nói là bố mẹ lo cho mình cả đời rồi, còn mỗi cái đám cưới thì ráng mà lo chứ sao lại làm khổ họ nữa.
Biết không thể thay đổi ý định của anh ấy, tôi nói là mẹ mất sớm, bố phải nuôi hai em nhỏ nữa nên hàng tháng phải gửi tiền về hỗ trợ. Vì vậy từ tháng sau mọi tiền sinh hoạt của hai người sẽ phải cưa đôi chứ một mình tôi kham không nổi.
Cứ tưởng yêu được một người đàn ông phóng khoáng xởi lởi, nào ngờ... (Ảnh minh họa)
Thấy Duy không nói gì nên tôi cho rằng anh ấy đã đồng tình với ý kiến của tôi. Nào ngờ ngay hôm sau, trong lúc tôi đang làm việc, mẹ người yêu gọi điện nói chuyện. Bác ấy bảo: "Hai con đã nói chuyện người lớn, sống chung với nhau thì coi như là một gia đình, thế thì tiền lương hàng tháng phải để vun vén cho gia đình và nhà chồng chứ, cớ sao lại cứ gửi về nhà ngoại vậy con?".
Nghe mà tôi giận đỏ mặt nhưng vẫn phải lễ phép nhỏ nhẹ giải thích cho bác ấy về hoàn cảnh gia đình mình. Thế nhưng bác ấy không hiểu, vẫn một mực cấm cản tôi gửi tiền về cho bố đẻ, nếu còn tiếp tục thì sẽ xem xét lại cuộc hôn nhân này.
Buổi tối về nhà tôi hỏi Duy tại sao chuyện tiền nong của hai đứa lại đi nói với mẹ để bà gọi điện trách móc tôi? Người yêu bảo không thể chấp nhận việc tôi gửi tiền về cho nhà ngoại nên đã gọi điện tâm sự với mẹ hỏi xem việc làm của tôi có đúng không? Anh ấy cũng không ngờ mẹ lại gọi cho tôi.
Cứ tưởng yêu được một người đàn ông phóng khoáng xởi lởi. Có sống chung với nhau mới biết anh ấy là người tham lam ích kỷ, chỉ biết phục vụ mỗi gia đình anh ấy mà không nghĩ đến bố tôi cũng phải vất vả lắm mới nuôi được cô con gái lớn thành người.
Theo mọi người tôi phải làm sao để cho Duy mở lòng bao dung rộng lượng đối đãi công bằng với cả gia đình tôi đây?
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/that-tha-noi-voi-nguoi-yeu-chuyen-gui-tien-ve-cho-bo-de-khong-ngo-ngay-hom-sau-me-anh-ay-da-goi-dien-noi-mot-cau-khien-toi-chet-sung-20200627075221965.chn