Cô gái à, đủ yêu thì giữ, đủ đau thì buông tay
Bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều muốn bình yên, bởi sau những ngày giông bão thì đã gồng gánh quá mệt mỏi rồi, chẳng còn muốn tranh giành, hơn thua với ai nữa. Trong tình yêu cũng vậy, bình yên là thứ nói rất dễ nhưng có được lại khó vô cùng.
Bởi vì sao? Bởi vì nhiều người đàn bà ý niệm muốn bình yên nhưng họ lại vẫn cứ cố chấp níu kéo, để rồi tự làm đau người, làm đau mình.
Có câu nói rằng, muốn bình yên thì phải biết đủ, đủ yêu thì giữ, đủ đau thì buông tay. Đúng thật thì khi chấm dứt một mối quan hệ không đau đớn bằng việc phải ôm những kí ức vỡ vụn ở lại. Vì sau đó sẽ là những tháng ngày không tên, là những con đường phải học cách bước đi một mình, quẫy đạp giữa dòng nước chảy xiết của sự cô đơn, không lối thoát.
Và rồi ngời đàn bà ngày sau không sợ khi trời lại sáng mà họ sợ sẽ phải tỉnh giấc mà thôi...
Nhiều người đàn bà ý niệm muốn bình yên nhưng họ lại vẫn cứ cố chấp níu kéo, để rồi tự làm đau người, làm đau mình. (ảnh minh họa)
Trong tình yêu, người đàn bà luôn nghĩ người đàn ông cũng thương mình nên họ hết lòng hết dạ lắm. Họ nào đâu có ngờ được rằng chính sự si tình của mình lại làm phiền người khác.
Đàn bà ạ, bình yên vốn dĩ là người đàn ông và người đàn bà yêu thương nhau, nhưng nếu như họ đã hết tình cảm với bạn thì đừng khiến họ nặng lòng hơn, chính bản thân bạn cũng nặng nề đủ rồi mà, phải không?
Cái định nghĩa đơn giản rằng yêu khổ quá thì buông, nói dễ nhưng làm mới khó. Vì quá yêu nên lúc nào mù quáng, để rồi cuộc đời cứ thế ồn ào, mệt mỏi, áp lực, chẳng lúc nào yên ổn. Dù sao thì yêu một người cũng chẳng phải là chuyện dễ dàng gì cả.
Trên đời này, ảo tưởng về điều gì quá mức cũng đều không tốt, nhất là chuyện tình cảm. Càng ảo tưởng thì càng đau lòng, ai cũng không đáng sợ bằng chính việc tự lừa gạt chính mình đàn bà ạ. Cái điều may mắn ở trong tình yêu ấy, không phải là bạn tìm một người theo gu của bạn, hay là một người xinh đẹp, giàu có. Mà cái may mắn nhất đó chính là bạn tìm được một người vì bạn mà cố gắng. Bởi nên dù như nào hãy học cách biết đủ, nếu như đủ yêu thì mới nên gìn giữ, còn không hãy buông tay đi.
Khi chúng ta yêu ai đó quá nhiều, hạnh phúc sẽ trở thành nỗi sợ hãi, sự quan tâm sẽ biến thành những đắn đo, sự ngọt ngào sẽ trở thành nghi hoặc. Khi ta yêu một ai đó quá nhiều, đến cả nỗi buồn của họ cũng là một nỗi đau...và rồi chính nó chẳng khiến cho ta được bình yên.
Cuộc đời này có mất thanh xuân, nếu đã thương thì thương hết lòng, còn không thì đừng giả dối. Đừng quá ngạc nhiên đàn bà nhé, bởi tình cảm là thứ khó hiểu nhất trên đời này. Có thể hôm nay người đàn ông đến với bạn nhưng ngày mai lại lẳng lặng rời đi một cách như giữa bạn và người ấy chưa có gì với nhau. Bầu trời rộng lớn mà lòng người, thì rộng lắm...
Nếu yêu mà lúc nào chỉ có nỗi buồn, tự gặm nhấm cô đơn, tự lau nước mắt thì thôi buông tay đi đàn bà ạ, người ta không thương bạn, không có nghĩa là bạn cũng làm điều đó với chính bản thân mình. Có quá nhiều nỗi buồn khi yêu thì đó không gọi là yêu mà gọi là tự đày đọa bản thân. Thôi, buông đi, cho nhẹ lòng...
Cuộc sống rồi chẳng may gặp được người chưa tốt, chưa phải là duyên phận với mình thì cũng chẳng sao. Cuộc đời mà, mà có khi chẳng phải họ là người xấu, chỉ là không thích tử tế với mình mà thôi đàn bà ạ, cứ đi qua nhau mà sống.... Nếu chẳng yêu được người đàng hoàng hay xứng đáng, thì cứ buông.. Biết chấp nhận thực tế cũng là một loại năng lực. Biết hài lòng với những thứ mình có cũng là một loại hạnh phúc.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/dan-ba-muon-binh-yen-phai-biet-du-du-yeu-thi-giu-du-buon-thi-buong-u3FdD5GB1wTBR.html