Chúng ta rồi sẽ gặp nhau nhưng ở một thế giới khác
Mối tình chỉ một người yêu mãi một người không yêu mình, cứ thế mà kéo dài ba năm, nhưng nó vẫn chưa hề kết thúc. Chưa! nó vẫn còn trong tôi, tôi đã chia tay bao lân rồi nhỉ, chẳng đếm được,và lần quay lại cũng thế. Vì anh yêu cô ấy quá nhiều nên tôi rời đi, vì tôi yêu anh quá nhiều nên rồi quay lại. Tổn thương trong tôi lớn bao nhiêu anh không biết, tôi đã rất đau...đau đến cắt lòng, nhưng chỉ cần anh quay đầu, hai ánh mắt vô tình không hẹn lại chạm nhau, trái tim sẽ vô thức mà loạn nhịp liên hồi, rồi tôi lại thích anh đến khờ dại.
Tệ thật, cô gái anh yêu, tôi rất ghét, thường hay nói xấu, tôi bảo rằng cô ta chẳng tốt ở đâu, bảo rằng không sớm thì muộn, cô ta cũng sẽ rời bỏ anh, sẽ làm anh tổn thương. "Đơn phương"- chính là biến con người ta trở nên ích kỷ đến đáng sợ, tự vẽ nên kịch bản đen tối nhất để áp đặt lên người con gái anh đã yêu, mù quáng đến nỗi không thể dùng lí trí để phân định được thực tại với cái thứ ngu ngốc mà mình tự suy diễn. Nhưng...tuyệt thật, kịch bản ấy lại đúng phần nào, cô ấy thực sự đã rời xa anh và...quay lại với mối tình cũ của cô ta.
Tôi đã hả hê, đã nhép mép cười nhẹ, nhưng kỳ lạ thật vì đáng nhẽ khi ấy không phải chỉ là cười nhẹ vui sướng mà là tôi phải ồ lên trong chiến thắng, phải lập tức chạy đến để thay vào vị trí đấy, như cái cách anh đã làm để thay thế vào khoảng trống trong cô ấy vậy. Nhưng không tim tôi lại quặn lên, đau đến mức gục ngã vì anh ta thật sự là kẻ lụy tình, anh khóc, anh nhậu đến say khướt, anh lẳng lặng xóa đi từng tấm hình của cô ấy, rồi lại khôi phục, không một giây phút nào quên được bóng hình cô ấy. Tôi bảo anh thật ngốc, anh quá yêu cô, yêu đến mù quáng. Rồi anh lại như tôi luẩn quẩn trong mối tình đơn phương một người đơn phương.
Adler, một nhà tâm lí học đã từng nói: "Nếu bạn không cảm thấy hạnh phúc, chắn chắn không thể cứ "như thế này" mãi được..."
Nó đúng trong mọi trường hợp và đúng với kẻ lẻ loi rối bời trong tôi lúc này, tốt nhất vẫn là nên dừng lại, cả anh và tôi đều dừng lại. Đừng đi mãi trên con đường đầy gai nhọn đó nữa, tôi bảo bản thân hãy bước sang con đường bên kia, nó đẹp hơn nhiều, nó trải đầy hoa hồng, tẩy xóa đi tình cảm ngốc nghếch của bản thân. Tôi sẽ đi, nhưng không phải để không còn yêu anh mà là chọn cách khác để yêu anh.
Anh và tôi là hai đường thẳng song song, song song mãi, nhưng biết không? Trái Đất rất rộng lớn, nhưng thế giới lại chỉ "bé tí", bé đến nỗi chẳng có gì là tuyệt đối. Hai đường thắng cứ song song mãi một vòng, rồi sẽ gặp nhau... nhưng... ở một thế giới khác, thế giới đó chắc chắn ta có nhau. Và ước rẳng ở thế giới ấy, cả anh và tôi đều không còn ngốc như vậy.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/anh-va-toi-la-hai-duong-thang-song-song-nw226077.html