Chồng tôi cảm thấy rất vui và hãnh diện về gia đình vợ
Tuy xuất thân trong gia đình giàu có nhưng tôi sống rất giản dị và hòa đồng với mọi người xung quanh. Tôi cố gắng làm việc và học hành chăm chỉ như những người bạn học khác, bởi tôi muốn tự làm ra tiền để trang trải cho bản thân, không thích dựa dẫm vào bố mẹ.
Trong 4 năm sinh viên, mấy người bạn thân của tôi tháng nào cũng được bố mẹ từ quê gửi tiền chu cấp đầy đủ. Còn tôi làm đủ mọi việc như gia sư, bán hoa, quà, quần áo, mỹ phẩm, thậm chí làm cả công việc giao hàng.
Ngày đó tôi nghĩ bản thân đã đến tuổi kiếm tiền, cần phải làm việc để trang trải học phí, như thế vừa có kinh nghiệm, nâng cao tư duy và sự năng động. Thấy tôi dành nhiều thời gian kiếm tiền, bạn bè trong lớp cứ nghĩ gia đình tôi nghèo khó. Tôi bỏ ngoài tai lời dèm pha của mọi người, thoải mái làm điều bản thân cho là đúng.
Nhờ có thời gian làm thêm mà tôi gặp được Trọng – chồng yêu quý của tôi hiện tại. Ngày đó chúng tôi cùng tham gia đi xe đạp quảng cáo cho một cửa hàng. Nhìn thấy anh rắn rỏi, mạnh mẽ và hiền lành nên tôi đã chủ động làm quen.
Thời sinh viên, Trọng không muốn giấu giếm gia cảnh nghèo khó nên thường xuyên đưa tôi về nhà chơi. Bố mẹ anh ấy làm công nhân, nhà 4 người phải sống trong căn phòng trọ nhỏ xíu vô cùng chật chội.
Tôi không chê gia cảnh anh nghèo khó mà mỗi lần đến chơi, tôi cảm thấy rất ấm áp bởi tình cảm mọi người dành cho nhau. Bố mẹ Trọng luôn đón tiếp tôi niềm nở nhiệt tình, em gái anh ấy rất thích tôi và mong tôi đến chơi mỗi ngày.
Sau khi ra trường, Trọng kiếm được công việc lương cao hơn tôi, bởi anh học giỏi hơn tôi. Khi cả 2 có việc làm ổn định, thu nhập khá thì mới quyết định tiến đến hôn nhân.
Vậy là bước sang năm thứ 6 yêu nhau tôi mới đưa Trọng về ra mắt gia đình. Khi biết tôi sống trong biệt thự, bố mẹ là những doanh nhân giàu có thì anh mất tự tin thật sự. Anh lo lắng bản thân không môn đăng hộ đối với tôi.
Trước khi đưa bạn trai về nhà chơi, tôi đã nói với bố mẹ về hoàn cảnh gia đình của Trọng. Cả bố và mẹ đều không quan trọng gia đình thông gia giàu hay nghèo, chỉ cần con rể có năng lực và đạo đức là đủ.
Thế nên buổi đầu Trọng đến nhà tôi chơi, bố mẹ không hỏi han gia cảnh anh ấy mà chỉ nói chuyện về công việc và kế hoạch trong tương lai. Thấy cách nói chuyện của con rể tương lai thật thà, khiêm tốn và có chí tiến thủ nên bố mẹ tôi rất mến khách.
Bố mẹ biết chúng tôi chưa kiếm được nhiều tiền nên đã cho một khoản tiền lớn để mua nhà trước khi tổ chức đám cưới. Vậy là sau ngày cưới, vợ chồng tôi được sống trong ngôi nhà mới sang trọng.
Thấy cách nói chuyện của con rể tương lai thật thà, khiêm tốn và có chí tiến thủ nên bố mẹ tôi rất mến khách. (Ảnh minh họa)
Do bạn bè chưa biết nơi ở mới của chúng tôi nên chồng muốn làm vài mâm cơm mời đồng nghiệp, bạn bè, anh em đến mừng nhà mới. Chúng tôi tổ chức bữa cơm thân mật vào hôm chủ nhật vừa rồi.
Sau khi ăn uống no say, mọi người ngồi nói chuyện rất rôm rả, bất ngờ có một người bạn của chồng nói:
“Trọng nhờ dựa hơi nhà vợ mới được sống trong ngôi nhà đẹp thế này. Còn nhờ năng lực của cậu ấy chắc phải 20 năm nữa mới sở hữu được”.
Thấy vài người bạn của chồng cùng hùa vào nói xấu con rể, mẹ tôi nghe được bực mình nhịn không nổi nên hỏi ngược lại:
“Nếu các cậu được bố mẹ vợ cho đứng tên trong sổ đỏ có ai từ chối không? Tôi đảm bảo không ai trong số các cậu từ chối nhưng không biết ai có phúc khí lớn như con rể tôi không?”.
Câu hỏi của mẹ tôi nói làm mấy người bạn của chồng tôi bị tổn thương sâu sắc nên im lặng không dám nói gì nữa. Ngồi một lúc thì mọi người lần lượt chào gia chủ ra về. Khi khách khứa về cả, chồng tôi đến cảm ơn bố mẹ vợ đã cho chúng tôi ngôi nhà trị giá 10 tỷ. Bố tôi bảo:
“Bố mẹ có được người con rể tốt như con phải nói là gia đình ta có phúc. Vì thế người ngoài nói ngược nói xuôi con cũng đừng để bụng. Cứ sống với những gì bản thân cho là đúng là đủ rồi”.
Được bố mẹ vợ nói những lời động viên có cánh, chồng tôi cảm thấy rất vui và hãnh diện về gia đình vợ, vừa giàu có lại đức độ.
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/ban-be-che-trach-chong-toi-dua-hoi-nha-vo-de-tien-than-me-toi-hoi-mot-cau-khien-tat-ca-im-bat-c391a597970.html