Chẳng ai sẵn sàng làm cái thùng rác để chứa đựng những cảm xúc tiêu cực của bạn đâu
ảnh minh họa
Chị Hiền vốn là một tiểu thư “cành vàng lá ngọc”, gái thành phố chính hiệu nhưng lại lỡ yêu và chót cưới anh Tuấn, một người con trong gia đình công chức chẳng mấy khá giả. Được cái chị không phải sống trong cảnh làm dâu vì trước khi cưới đã được bố mẹ hai bên vun vén mua cho một căn hộ chung cư để ở riêng.
Tuy nhiên từ khi chị sinh, mẹ chồng chị lại thường xuyên qua lại, có khi ở hẳn bên chị mấy hôm liền để tiện chăm sóc cho cháu nội. Sự khác biệt về lối sống, khoảng cách thế hệ khiến hai mẹ con nảy sinh mâu thuẫn. Đặc biệt là việc bất đồng về cách nuôi dạy và chăm sóc trẻ nhỏ.
Mẹ chồng chị là một giáo viên đã nghỉ hưu nên tính cách khá nghiêm khắc. Mọi chuyện chăm sóc cháu đều phải theo ý bà. Cô con dâu quen sống trong nhung lụa, sai bảo người khác nay bỗng phải phục tùng mẹ chồng vô điều kiện nên sinh ấm ức trong lòng. Không thể “bật” lại được những lý lẽ của bà, cô đành trút hết lên đồng nghiệp trong công ty. Ban đầu còn có người thông cảm nên khuyên nhủ, động viên vài ba câu. Dần dần họ thấy cô ngày nào cũng “ca” nguyên một bài không biết chán nên thấy ngán ngẩm quá đành ậm ừ cho qua. Có khi họ cũng im lặng luôn chẳng buồn nói nửa lời.
Trong cuộc đời này, chẳng ai có nghĩa vụ phải lắng nghe bạn, hay hứng chịu những năng lượng tiêu cực từ bạn trừ những người làm công tác tâm lý, bạn phải trả tiền để họ lắng nghe bạn. Có thể ban đầu người ta thương cảm hoàn cảnh éo le mà bạn tự kể ra nên an ủi vài ba câu. Nhưng nếu tần suất dày đặc họ có thể tìm cách sẽ dần tìm cách tránh xa bạn, chẳng ai dại gì mà đến gần những người luôn mang những điều bực mình để lây sang mình.
Có thể nhiều lúc bạn cảm thấy người kia sao may mắn quá, làm việc gì cũng thuận lợi, cũng thành công, được nhiều người yêu quý chứ không phải chịu cảnh chèn ép như mình, làm việc gì cũng bị cản trở, gặp khó khăn như mình. Nhưng bạn không thể hiểu được, đằng sau thành công, may mắn, những cái nhìn đầy yêu thương ngưỡng mộ đó là một sự nỗ lực, cố gắng không biết mệt mỏi. Phải được trả giá bằng biết bao mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả máu.
Không có thành công nào đạt được một cách dễ dàng cả. Cũng như chẳng có con đường nào trải đầy hoa hồng cho bạn bước đi. Để bước đi trên con đường đó bạn buộc phải trả giá bằng vết xước, những vết thương đau đớn. Việc suốt ngày kể khổ không những khiến người khác cảm thấy bạn phiền hà mà còn khiến họ nghĩ rằng, bạn kém năng lực, kém giao tiếp hoặc có vấn đề gì đó nên mới có nhiều người gây khó khăn cho bạn đến vậy.
Vì thế, bạn ạ! Chẳng ai rảnh thời gian đến mức sẵn sàng làm cái thùng rác để chứa đựng những cảm xúc tiêu cực . Dù người đó có thân thiết, có yêu bạn nhiều đến mấy. Chỉ có bạn mới là người yêu bản thân mình nhất. Cho nên chỉ bạn mới là người có thể cứu vớt bạn khỏi những cảm giác bất an thoát khỏi “sự khổ” đó của chính mình. Vì vậy hãy bớt than kể khổ mà thay vào đó hãy dành thời gian nghỉ ngơi cho thoải mái hoặc tham gia học tập, rèn luyện những kỹ năng để chinh phục những thứ mà bạn muốn.
chuyên về luật thương mại, luật gia đình, luật bất động sản
Article sourced from XALUAN.
Original source can be found here: http://xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=2547195