Cả năm chồng tôi chỉ về thăm mẹ vợ vào ngày Tết, anh cũng không bao giờ chủ động cho mẹ tiền
Tôi sinh ra đã không biết bố mình là ai. Lớn lên trong vòng tay mẹ, tôi luôn dặn lòng sau này phải đối xử thật tốt với bà. Bởi lẽ thời ấy, có thai và làm mẹ đơn thân chẳng dễ dàng gì. Vậy mà mẹ tôi đã vượt qua mọi rào cản và dị nghị để tôi được chào đời.
Số phận đưa đẩy, chồng tôi cũng là con một trong gia đình. Bố mẹ anh hiếm muộn, lấy nhau 10 năm mới có con. Thành ra khi chúng tôi kết hôn, trọng trách đối với gia đình nhà chồng cũng là rất lớn. 4 năm qua, tôi luôn đối xử với hai bên nội ngoại bình đẳng. Còn chồng tôi, lúc nào anh cũng nói phải chăm chút cho nhà chồng, vì con gái xuất giá phải tòng phu. Cả năm chồng tôi chỉ về thăm mẹ vợ vào ngày Tết, anh cũng không bao giờ chủ động cho mẹ tiền.
Đầu năm nay, sức khỏe của mẹ tôi có chuyển biến xấu. Khi đưa bà đến viện khám, bệnh tình đã trở nặng, bác sĩ nói khối u trong người mẹ tôi là u ác tính. Vì vậy, bà buộc phải tiến hành xạ trị theo phác đồ của bác sĩ. Dù biết việc điều trị sẽ không mang lại kết quả khả quan nhưng tôi vẫn mong muốn phép màu sẽ xảy ra. Trước mẹ tôi, cũng có nhiều người xạ trị và có được kết quả tốt hơn mong đợi.
Khi tôi bước vào, mẹ liền nắm tay nói: "Con cho mẹ về đi, nếu chữa mà chỉ sống được vài năm thôi thì sống làm gì". (Ảnh minh họa)
Thời điểm ấy, tôi không muốn mẹ suy nghĩ quá nhiều nên đã xin bác sĩ nói nhẹ về bệnh tình của bà. Rằng khối u mới ở giai đoạn 1 và nếu được chữa trị triệt để, sức khỏe của mẹ tôi sẽ được hồi phục.
Nhà có người ốm, việc điều trị lại là cả một quá trình dài làm kinh tế của chúng tôi suy sụp. Trước đây chồng tôi không can thiệp vào chuyện này, vậy mà bây giờ, anh lại than thở nói tôi đã tiêu tốn quá nhiều tiền vào việc chữa bệnh cho mẹ.
Hôm ấy tôi đến viện đưa cơm cho mẹ, thấy bà ngồi khóc rấm rức. Khi tôi bước vào, mẹ liền nắm tay nói: "Con cho mẹ về đi, nếu chữa mà chỉ sống được vài năm thôi thì sống làm gì".
Thì ra chồng tôi đã lén nói mọi chuyện cho mẹ nghe. Không những vậy, anh còn tiết lộ tình hình kinh tế của gia đình tôi nữa. Chắc chắn mẹ tôi thấy có lỗi với các con nên mới như vậy. Bây giờ bà đã bỏ điều trị và về nhà, còn tôi vẫn muốn còn nước còn tát. Có điều bây giờ tiền không có, tôi cũng chẳng biết thế nào để khuyên chồng. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không ạ?
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/den-tham-me-thay-ba-khoc-ram-ruc-toi-hoi-thi-ba-nuc-no-me-khong-thiet-song-nua-chuyen-phia-sau-lam-toi-han-chong-thau-xuong-20200718203613079.chn