Trời vẫn xanh, nhưng em không còn anh nữa rồi!
Nhưng sao anh vội buông thế...?
Là hôm tôi vô tình bắt gặp bóng dáng anh trên phố, tự nhiên tôi dừng lại, tự nhiên lại đau, tự nhiên nước mắt lại rơi. Không phải vì tôi muốn kéo anh về bên tôi một lần nữa nhưng cái cảm giác gặp lại người thương cũ nó đau lòng đến lạ.... Bầu trời hôm ấy vẫn xanh chỉ tiếc tôi không còn anh nữa rồi.
Anh biết không? có những ngày mệt mỏi đến vô biên chỉ cần biết tôi và anh vẫn sống chung bầu trời, vẫn ướt cùng một cơn mưa thì lòng này đủ an yên lắm rồi. Tôi tiết cho năm tháng tươi đẹp ấy chút nông nỗi dại khờ của tuổi trẻ làm tôi mất anh mãi mãi, người bên cạnh anh lúc anh lúc khó khăn nhất lại chẳng được đi cạnh anh đến lúc anh trưởng thành..... Tại sao phải là anh? tại sao cho tôi gặp người tôi thương yêu nhất vào những năm tháng định sẳn là sẽ bỏ lỡ kia?
Dù sau này anh thương ai, ai bên anh thì với tôi anh là một phần không thể thiếu trong những năm tháng nông nỗi kia. Thời gian không chỉ làm xoa dịu những nỗi đau mà nó còn làm người ta thương trở thành một người khác, chúng ta không còn đi cùng nhau nữa không có nghĩa sẽ ghét bỏ nhau. Đơn giản chúng ta giống như những con đường đã cắt những còn này thì sẽ cắt những con đường khác tại những nơi khác ai rồi cũng khác.
Em gọi anh ơi lần sau nữa
Rồi mai ai hỏi bảo người xưa
Tim cũng có lúc ngừng đập và tình yêu cũng sẽ đến lúc cạn kiệt. Là giống như tôi và anh lúc này, ngày ấy bao nhiêu câu chuyện trên trời dưới đất nói mãi nói mãi không hết vậy mà hôm nay gặp nhau cả lời chào nhau cũng không ai mở lời. Là những con đường ngày ấy cùng song hành bây giờ kẻ trước người sau lặng thinh chẳng nên câu. Em về ôm nỗi tương tư một mình, chắc là anh chẳng sầu thương chuyện xưa tình cũ đáng đâu mà buồn......
đời người là một bức tranh mà mỗi người là một họa sĩ, chỉ tiết em là một họa sĩ tồi vẽ cầu vòng thì thiếu nắng, vẽ hạnh phúc thì thiếu anh...
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/myguu/huynhthithaovy/troi-van-xanh-nhung-em-khong-con-anh-nua-roi-iJSvMCivLPCfY.html