Thời hiện đại, quan niệm về bữa ăn tối quây quần bên nhau có còn thực tế?
Tôi đã từng nghe thấy rất nhiều lần, và tôi nghĩ bạn cũng vậy. Mọi người thường nói rằng: "Bữa tối với gia đình là phần quan trọng nhất của một ngày", hoặc là "Một gia đình ăn tối cùng nhau sẽ có sự gắn kết bền chặt hơn".
Bạn thậm chí có thể đã xem qua các nghiên cứu cho thấy mối liên hệ của những bữa cơm tối cùng gia đình và kết quả học tập tốt hơn, thói quen ăn uống lành mạnh hơn ở các đứa trẻ. Cũng có nghiên cứu cho thấy những đứa trẻ được ăn tối với gia đình mỗi ngày sẽ có nguy cơ mắc bệnh trầm cảm thấp hơn, hạn chế suy nghĩ tự sát...
Những điều này thật sự khiến tôi - một người mẹ hiếm khi có bữa ăn tối trọn vẹn với chồng con - cảm thấy vô cùng tội lỗi, trong lòng tràn đầy lo lắng cho tương lai của các con mình.
Tuy nhiên, điều tiếp theo tôi nói ra đây có lẽ sẽ không vừa ý tất cả mọi người nhưng, suy nghĩ về bữa cơm gia đình thật sự đã khá lạc hậu rồi. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng chúng ta phải cần ăn tối cùng nhau để nuôi dạy những đứa trẻ hạnh phúc, đủ đầy và khỏe mạnh. Chắc chắn còn nhiều cách khác để làm được điều đó.
Ngoài ra, thực tế cho thấy, ở thời đại hiện nay, việc tất cả các thành viên trong nhà cùng ngồi xuống ăn một bữa cơm tối dường như là không khả quan cho lắm, thậm chí còn mang đến rất nhiều áp lực, căng thẳng không đáng có cho tất cả mọi người trong nhà.
Đầu tiên, hãy nói về thời gian ăn tối đối với đại đa số chúng ta. Nhiều gia đình có cả bố lẫn mẹ đều đi làm - và nhiều gia đình đơn thân thì bố hoặc mẹ cũng phải đi làm kiếm tiền.
Ngay cả những ông bố bà mẹ quyết định ở nhà chăm con thì họ cũng rất dễ bị cuốn vào vòng xoáy bất tận của việc chăm sóc miếng ăn giấc ngủ cho con, dạy con học, quán xuyến gia đình và gần như là không có sự hỗ trợ nào từ bên ngoài.
Vấn đề ở đây rất đơn giản, hầu hết chúng ta đều không có đủ thời gian để chuẩn bị, phục vụ và sắp xếp cho mọi người một bữa ăn tối gia đình đẹp như tưởng tượng ấy.
Hãy nói về khoảng thời gian từ 5-7 giờ tối của các gia đình, bạn có thể phải đối mặt với vô vàn vấn đề. Ví dụ như:
(A) Đánh vật với giờ học online và đốc thúc con làm bài tập.
(B) Đưa con chạy khắp phố đến các lớp học thêm, lớp sở thích.
(C) Cuối ngày cả bố mẹ và con đều mệt, thường sẽ dẫn đến sự xung đột, cáu giận, khóc lóc...
Một thực tế tàn nhẫn khác chính là một bữa tối nhưng bạn có thể phải nấu rất nhiều món theo khẩu vị của mỗi người, đặc biệt trong nhà thế nào cũng có một đứa trẻ kén ăn đến phát hờn!
Nếu như không có ít nhất khoảng 1 tiếng đồng hồ không bị làm ồn, gián đoạn, không phải đi la hét bọn trẻ, đi phân xử xích mích giữa chúng, hoặc giả, bạn may mắn có được một đầu bếp riêng, một người giữ trẻ, có lẽ một bữa tối trọn vẹn cho vợ chồng con cái là một áp lực quá khủng khiếp.
Tôi cũng nên đề cập đến một thực tế khác, đó là trong hầu hết các gia đình, người mẹ luôn chịu trách nhiệm nấu ăn và dọn dẹp, rửa chén. Vì vậy ngay cả khi làm xong bữa tối cho gia đình, bạn cũng rất hiếm khi có thể ngồi ăn uống ngon lành cùng họ.
Vì những lý do trên, tôi cho rằng sự hỗn loạn và căng thẳng của những bữa tối trong gia đình là điều không đáng có. Từ nhiều năm trước, tôi đã có cái nhìn thoáng hơn về bữa ăn tối và thực tế, suy nghĩ này cũng giúp cho tất cả chúng tôi đều cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Những buổi tối trong tuần khi cả hai vợ chồng tôi đều phải đi làm, tôi luôn ưu tiên ăn những món đơn giản, gọn lẹ nhưng vẫn đầy đủ dưỡng chất cho các con. Đó có thể là những món trữ đông mà tôi đã chuẩn bị sẵn từ cuối tuần, cũng có thể là đồ ăn gọi ngoài hàng quán.
Vào cuối tuần khi cả hai vợ chồng đều không đi làm, tôi mới có thời gian tự tay vào bếp nấu những bữa ăn đầy đủ và đầu tư hơn cho chồng con. Nếu quá mệt mỏi, cả nhà lại đi ăn hàng. Đơn giản thế thôi!
Nếu mọi người đều có thể ăn tối cùng lúc thì tốt. Nếu có ai đó đang làm dở việc, chưa xong bài tập, đi làm về muộn... họ có thể ăn muộn hơn một chút. Mọi người không phải lúc nào cũng có cảm giác đói hay muốn ăn vào cùng một giờ, chúng tôi hoàn toàn ổn và thoải mái với điều này.
Việc từ bỏ quan niệm về bữa ăn tối quây quần bên nhau không có nghĩa là chúng tôi không nói chuyện với con, không dành thời gian riêng tư cho chúng mỗi ngày. Thực tế đó mới là điều mà chúng tôi quan tâm hơn cả.
Gần như là mỗi ngày, khi tất cả chúng tôi đã hoàn thành hết nhiệm vụ của mình, đó là khoảng thời gian yên bình, thiêng liêng và thư thái nhất. Vợ chồng con cái chúng tôi bên nhau để nói chuyện, tôi sẽ kể cho con nghe những câu chuyện chúng thích nhất, lắng nghe con tâm sự về các vấn đề con đang gặp phải... Sau đó, chúng tôi sẽ nằm cạnh con cho đến khi chúng ngủ thật say.
Tôi nghĩ không phải giờ cơm tối mà chính là khoảng thời gian cha mẹ gần gũi, chia sẻ với con cũng như chất lượng của cuộc nói chuyện giữa bố mẹ - con cái mới là thứ tạo nên sự khác biệt trong đời đứa trẻ.
Vậy nên tôi thật sự hy vọng rằng các mẹ hãy chỉ làm bữa tối cho gia đình nếu như nó phù hợp với lối sống nhà bạn. Nếu không, xin đừng mang cảm giác tội lỗi hoặc những áp lực đè nén vào bản thân.
Article sourced from AFAMILY.
Original source can be found here: http://afamily.vn/bua-com-gia-dinh-chua-chac-giup-con-hanh-phuc-nhu-moi-nguoi-van-nghi-ly-do-duoi-day-se-khien-nhieu-phu-huynh-gat-gu-20211110201019467.chn