Tháng 4 về chỉ mong bình yên thôi.

Tháng 4 rồi, đoạn đường đó sẽ chẳng còn tớ với cậu hẹn hò bên nhau mỗi buổi cuối tuần. Ảnh minh họa: Internet
Cậu này... tháng 4 về rồi kìa! Chẳng còn ngọt ngào, êm đềm và nhớ nhung yêu thương như những ngày trước phải không cậu?! Dữ dội quá, chẳng êm đềm chút nào cả. Tháng 4 này và những tháng 4 về sau tớ chẳng còn có cậu. Nhưng hẳn sẽ là tháng 4 mà cả đoạn đường về sau tớ đi sẽ chẳng thể nào quên được cậu - Gió ạ!
"Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ"
Tháng 4 à, bình yên nhé!
Nhanh quá một năm rồi, vậy mà cứ nghĩ chỉ mới hôm qua thôi cậu nhỉ. Ngày đó, mình còn cười nói vui vẻ bên nhau. Nhưng giờ hẳn chỉ là Kí ức nhỉ... Bao lâu rồi ta chưa gặp nhau, chưa nói chuyện, chưa nhắn tin, hay đơn giản hỏi thăm nhau nhỉ? cũng lâu rồi thì phải!
Cậu này, cậu còn nhớ tháng 4 đó không? Nghĩ lại tớ thấy hạnh phúc lắm, tháng 4, năm đó trời cũng đang vào hạ,có nhũng cơn nắng bất chợt rồi lại chìm xuống. Có nắng có gió, còn có những hơi lạnh kèm theo, tớ vẫn khoác lên mình cái áo khoác mỏng. Tớ nhớ dáng cao cao, mà chẳng gầy tẹo nào. Mọi người nói đứng với cậu như bố với con. Nhưng tớ thấy hãnh diện lắm. Cậu nhớ không? Đoạn đường buýt 32 đó, cả đoạn đường gần 1h đồng hồ cậu nói chuyện với tớ để tớ không lo lắng và sợ sợ... Đó, tớ yêu Hà nội hơn từ đó vì tớ có cậu, có những kỉ niệm đẹp và những kí ức đầu đời nữa.
Nói làm sao nhỉ. Bây giờ nghĩ lại cậu có hối hận khi cầm tay tớ bước đi vào tháng 4 đó không? Và liệu thời gian có ngược vòng trở lại cậu có còn chọn tớ không? Tớ chẳng hối hận đã nắm lây tay cậu đã bước đi cùng cậu đâu...và nếu thời gian có ngược vòng trở lại, tớ cũng vẫn sẽ chọn cậu - Gió à! Cảm ơn cậu đã đến bên tớ nhé, nhẹ nhàng như thế và cũng ra đi lặng lẽ như thế. Cảm ơn cậu đã cho tớ biết cảm giác yêu thương là như thế nào! Cảm ơn cậu, cái nắm tay siết chặt, cái ôm thật ấm áp, cả nụ hôn thật ngọt ngào nữa! Cảm ơn cậu Gió ạ đã cho tớ những cảm giác, giây phút hạnh phúc đầu đời như thế. Sẽ có người thứ 2 yêu thương tớ nhiều thật nhiều như cậu đã yêu thương tớ đúng không, nhưng sẽ là người cuối cùng năm tay tớ đi đến cuối con đường cậu nhé!
Tháng 4 rồi, đoạn đường đó sẽ chẳng còn tớ với cậu hẹn hò bên nhau mỗi buổi cuối tuần, sẽ chẳng còn những chùm hoa sưa trắng xóa đua nhau nở, mà thay vào đó là mùa của hoa lo kèn chèn nhau xòe nở! Yêu thương xa mới thấy trân trọng từng giây phút gần gũi bên nhau cậu nhỉ. Trước kìa, cứ mong đến ngày cuối tuần cuối tháng để về gặp nhau, rồi cứ thấp thỏm gặp nhau, vi vu trên con đường thân quen đó. Vậy mà bây giờ, cậu à...có lẽ tớ cũng không còn mong ngóng được về nhà chỉ vì được gặp cậu, vì thương, vì nhớ, và vì cả những cảm xúc của tình yêu không thể nói thành lời nữa. Chẳng còn đợi chờ một ai đó đang mong mình nữa, Và tớ cũng ít về nhà hơn dù biết nhớ nhà, nhớ bố mẹ lắm. Nhưng tớ sợ, trở về rồi đi qua con đường đó, tất cả những kí ức sẽ lại ùa về với tớ. Cảm giác hụt hẫng khi biết chẳng còn ai đang đứng đợi mình nơi đó nữa.. Và tớ sẽ bước một mình...

Tháng 4 về chỉ mong bình yên thôi. Và hẳn cậu cũng thế, đang bận cho yêu thương khác, mong ngóng gặp một người khác, và đang đi bên một ai khác mà không phải là tớ chắc chắn rồi. chắc cậu cũng ít về nhà đúng không, vì thay vào đó cậu sẽ ở lại hay đi đâu đó cậu và người đó đang đợi nhau. Hình như, vết thương trong tớ nó trai lỳ quá rồi cậu ạ. Nó chơ mặt với những gì tớ nhìn thấy rồi. Vậy mà ngày nào giờ phút nào trái tim tớ cũng hướng về cậu, nghĩ về cậu và lo lắng cho cậu nữa! chẳng công bằng tẹo nào. Nhưng rồi ai cũng phải học cách cố quên đi một người mà...
Tháng 4 về rồi, con đường hoa xưa đẹp lắm đang dần tàn phai, hoa loa kèn thì đua nhau nở rộ, tớ vẫn một mình bước đi con đường của tớ và vẫn hy vọng cậu đứng đợi tớ cuối con đường,đợi tớ trở về và đợi bàn tay tớ...nhưng chỉ là những suy nghĩ ảo tưởng. Còn cậu, tháng 4 với cậu vẫn thế, chẳng còn nhớ những gì của 365 ngày về trước, chẳng còn có gì trong cậu về tớ phải không! Cậu còn đang bận, bận với yêu thương mới.
Tháng 4 à, chào tháng 4 nhé, chẳng nhẹ nhàng tẹo nào phải không? Dữ dội và nhói đau lắm. Nhưng... tớ sẽ ổn thôi, tháng 4 sẽ mang lại cho cả cậu và tớ những yêu thương và niềm vui mới. Tháng 4 vẫn sẽ bước đi một mình, cậu cũng vẫn đi con đường không còn có tớ. Nhưng tớ sẽ cố gắng để tất cả những gì của tháng 4 được yên bình và ngủ yên dù biết sẽ chẳng bao giờ quên được những yêu thương đầu đời. Dữ dội quá, những đó là kí ức của tớ, tớ sẽ cất giấu cho riêng tớ. Chẳng san sẻ cho ai đâu, trái tim đau và ngột ngạt lắm rồi.
Tháng 4 về chỉ mong bình yên thôi. Nước mắt sẽ với đi, và nụ cười sẽ hiện lên nhé. Hoa sưa à đừng vội nở rồi vội tàn như thế nhé, hãy giữ những sắc hao tinh khôi đó lâu thật lâu. Và cậu cũng thế hãy luôn hạnh phúc nhé, còn tớ sẽ vẫn tiếp tục gồng mình lên chiến đấu với những yêu thương, những kí ức với tất cả mọi thứ. Nhưng tớ tin tớ sẽ ổn cậu à, và Bình yên sẽ đến với tớ!
Bình yên tháng 4 à! Yêu thương sẽ luôn được đong đầy phải không?!

