Được biết đến với những cái tên thân mật như “ác thú”, “gã đồ tể” hay “máy chém”, Pepe thường mang lại cảm giác hãi hùng và ghê sợ cho những khán giả yêu bóng đá đẹp. Ít ai biết rằng trước khi trở thành một trung vệ thép của Real Madrid, cầu thủ người BĐN từng là một cậu học trò ngoan ngoãn, hiền lành và hay bị ăn đòn vì… đá bóng giỏi.

Từ cậu bé hiền lành ngờ nghệch…
Năm 18 tuổi, chàng trai Kepler Laveran Lima Ferreira (tên đầy đủ của Pepe) từ giã đất nước Brazil đến lập nghiệp ở châu Âu họa lệ. Song hành cùng anh chỉ có đôi nạng gỗ và cái chân phải bị gãy gập sau trận đấu cuối cùng ở quê nhà, trước khi lên đường sang đầu quân cho đội trẻ Maritimo (BĐN). Từ đây, những năm tháng êm đềm đã mãi xa rời và cuộc đời cậu bước sang một trang mới…
Sinh ra ở thành phố biển Maceio, thủ phủ bang Alagoas (Brazil), Pepe có một tuổi thơ như bao bạn bè cùng trang lứa khác. Khi ấy, đương nhiên là mái đầu của Pepe không trọc lông lốc và gương mặt cũng chẳng bặm trợn như bây giờ. Ấn tượng đầu tiên về cậu là nụ cười ngờ nghệch và vẻ bẽn lẽn vì quen được cưng nựng trong gia đình có tận 3 chị gái. Ngoài thời gian vùi đầu vào sách vở, Pepe chỉ có sở thích duy nhất là chơi thả diều "sotapipa" cùng đám trẻ khu phố Benedito Bentes.
Bóng đá chỉ tìm đến với Pepe khi ông bố Lima Ferreira không thể chấp nhận nổi vẻ ẻo lả của cậu quý tử. Ông nói trong buổi sinh nhật thứ 12 của Pepe : "Hãy ghi danh vào đội bóng làng Corinthians Alagoan. Ở đó họ sẽ dạy mày cách làm một thằng đàn ông, còn tao sẽ thưởng cho mày một que kem mỗi tuần nếu tập tốt". Rất nhanh sau đó, Lima Ferreira nhận ra rằng đây là một quyết định sai lầm. Pepe liên tục ghi bàn mỗi lần ra sân và đẩy gia đình đến... bờ vực phá sản nếu phải mua đủ số phần thưởng đã hứa. May thay, Pepe nhanh chóng quên những lời hẹn, bởi bóng đá đã biến thành một đam mê của cuộc đời chứ không chỉ dừng lại ở lòng ham thích như những que kem.
Có thể bạn sẽ sốc, nhưng thuở đầu đến với sân cỏ, Pepe là một nghệ sỹ sân cỏ đích thực ở vị trí hộ công hoặc tiền đạo. Không chỉ tài hoa và lắt léo, cậu còn nổi bật lên cùng lối chơi "có đầu óc". Đừng quên rằng Pepe chưa từng "bùng" một buổi học nào để đá bóng, thậm chí cậu đã thi đỗ vào ngành vật lý trị liệu ở đại học Alagoas. Không giống các cầu thủ samba khác, trưởng thành từ đường phố và không ăn học đến nơi đến chốn, Pepe đã có thể hành nghề bác sỹ nếu không có lời mời gọi từ CLB Maritimo - một quyết định của số mệnh.
Gã đồ tề ra đời
Hai ngày trước khi lên máy bay tới BĐN, Pepe chơi trận đấu cuối cùng trong màu áo Corinthians Alagoano ở giải vô địch bang. Bi kịch đã đến với anh ở phút 88, một cú tắc bóng khủng khiếp khiến Pepe đổ gục với mắt cá chân trái bị tổn thương. Ngay lập tức, anh được đưa đến bệnh viện và đứng trước nguy cơ lỡ hẹn với giấc mơ châu Âu.
|
|
|
...Pepe biến thành một tên quái thú |
Nhưng Maritimo không rũ bỏ Pepe, một phần vì đội bóng xứ đảo Madeira chẳng muốn mất trắng số tiền chuyển nhượng. Pepe vẫn lên đường đến BĐN như kế hoạch, chỉ có điều thay vì được đối xử như một tài năng, anh bị hắt hủi chẳng khác gì đống rác. Đến sau này khi thành danh, Pepe cũng không quên được lời đầu tiên của một viên chức CLB ra đón anh ở sân bay: "Bước nhanh lên thằng 4 chân vô dụng (ám chỉ đôi nạng gỗ). Hãy đến đây du lịch một thời gian rồi biến nhanh về cái xứ nhà quê của mày đi".
Những ngày dưỡng thương ở Maritimo, Pepe chỉ biết nằm trong căn phòng 8m2 khóc tu tu vì nhớ nhà và tủi thân. Gia đình cũng không khá giả gì, thế nên Pepe không thể quay về Maceio và chấp nhận đền bù khoản tiền bằng một năm sinh hoạt phí của… cả họ. Thế nên, sau những buồn đau, anh bắt đầu lấy lại quyết tâm và nỗ lực điều trị để nhanh chóng trở lại. Kỳ tích xảy ra khi chấn thương bắt đầu hồi phục ở tháng thứ 5, tức là nhanh gấp đôi người bình thường. Đến tháng thứ 6, Pepe đã có thể tươi cười chạy nhảy trên sân bóng.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Di chứng của vết thương khiến Pepe không còn giữ được cảm giác bóng, cũng chẳng thể thi triển thứ kỹ thuật dẻo dai nữa. Sau một tuần ăn tập cùng đội trẻ Maritimo, HLV đã lắc đầu quầy quậy khi nhìn Pepe thi đấu: "Đây mà là một tài năng ư? Đứa dở hơi nào rước một gã thợ mộc đến đây thế này?". Các đồng đội cũng tỏ ra chán ghét Pepe, cô lập và thường xuyên bắt nạt chàng trai hiền lành. Trong một trận đấu tập, suýt chút nữa anh đã tái phát chấn thương vì một pha gài gót cố tình của gã hậu vệ Eugenio hơn anh 4 tuổi.
Sau đó, Pepe vô tình biết được Eugenio đã cá cược với những cầu thủ khác trong đội rằng sẽ làm anh nghỉ thêm ít nhất 6 tháng nữa. Ngay lập tức, Pepe xin thi đấu ở vị trí hậu vệ trong buổi tập hôm sau để tìm cơ hội trả đũa kẻ thù. Thật tình cờ và bất ngờ, HLV trưởng Anatoliy Byshovets đã tới sân để rồi bị hớp hồn trước lối chơi… lăn xả, quyết liệt và máu lửa của Pepe. Thế là dù không thể chém được Eugenio, Pepe đã tìm thấy cơ hội mới ở đội Maritimo B khi Byshovets quyết định cho anh thử sức nơi hàng phòng ngự.
|
|
Đến lúc này, cầu thủ đến từ Brazil hiểu rằng mình phải tận dụng mọi thủ đoạn, mọi cách thức để giành giật thành công. Những trải nghiệm cay đắng ở đất khách quê người dạy Pepe rằng: Muốn sống thì phải cứng, không thì không đứng được giữa đời. Bằng nền tảng thể lực tích lũy từ những ngày đầu trần chơi bóng trên bãi biển Maceio dưới cái nắng 42 độ C, Pepe đã dần hoàn thiện mình ở vị trí trung vệ.
Từ đây, bóng đá đã mất đi một cầu thủ tài hoa, thay vào đó là một trong những hậu vệ bạo lực hàng đầu thế giới. Pepe quyết định từ bỏ nickname "Pepinho" yếu đuối được người cha đặt cho trong ngày đầu chơi bóng và nhập tịch BĐN để làm lại cuộc đời. Kinh qua các đội bóng như Porto và Real Madrid, giờ những gì NHM nhìn thấy ở đỉnh vinh quang chỉ là một tên “ác thú”, “gã đồ tể” hay “máy chém”. Đó là sản phẩm của chính chúng ta, của lối sống hiện đại đầy thực dụng…
Authors: Bao Ngoc - Tổng Hợp từ Internet



