Sau khi tiết mục của em hạ màn, anh đùng đùng lôi em về nhà. Anh chỉ vào mặt em và bảo: “Hóa ra cô là loại đàn bà lẳng lơ, thích ưỡn ẹo cho những thằng đàn ông khác ngắm. Cô có biết tôi mệt mỏi thế nào không?”.

Chắc chắn rằng cả đời này em sẽ không thể tuân theo mọi sự chỉ đạo, ép buộc của anh... (Ảnh minh họa).
Em không thể hình dung ra con người đứng trước mặt em thời điểm này lại là chồng mới cưới của em. Vì yêu anh, em nguyện đánh đổi mọi thứ để đến với anh. Vậy mà hôm nay, anh nỡ dùng những ngôn từ khó nghe để trách móc em.
Em là vợ thứ 2 của anh. Chúng em quen nhau trong buổi họp báo ra mắt một thương hiệu mỹ phẩm mới. Phải nói, anh là người đàn ông lịch lãm, cuốn hút và ăn mặc rất thời trang. Tính cách quyết đoán của anh đã cuốn hút một đứa con gái cá tính như em.
Sau một thời gian, bất chấp mọi lời cấm đoán của mẹ cha, em vẫn quyết định cưới anh.Em còn nhớ như in ngày em gặp chị T. - vợ cũ của anh. Chị T. nói chị rất yêu anh bởi anh là người đàn ông tốt, biết nghĩ cho vợ con. Nhưng chị T. cũng nói, không phải cứ người tốt là sẽ có một gia đình hạnh phúc.
Chị ấy khẳng định, anh chị ly hôn vì cái tôi của mỗi người quá lớn, chẳng ai chịu ai.
Tại thời điểm đó, em có cách suy nghĩ khác. Rằng đàn bà luôn luôn phải hạ cái tôi của mình xuống trước và nên coi trọng ý kiến người đàn ông trong gia đình, thế mới hạnh phúc được. Nhưng đúng là nằm trong chăn mới biết chăn có rận. Anh gia trưởng và rất hay ghen.
Một lần công ty em tổ chức tiệc liên hoan. Em có đảm nhận một tiết mục múa với các anh chị em đồng nghiệp.
Sau khi tiết mục của em hạ màn, anh đùng đùng lôi em về nhà. Anh chỉ vào mặt em bảo: “Hóa ra cô là loại đàn bà lẳng lơ, thích ưỡn ẹo cho những thằng đàn ông khác ngắm. Cô có biết tôi mệt mỏi như thế nào không?”.
Em thật sự sốc trước thái độ của anh vì tiết mục đó hết sức bình thường, không có gì là lố lăng cả. Từ hôm ấy, ngày nào anh cũng săm soi cách ăn mặc, tin nhắn trong điện thoại của em. Anh bảo: “Từ nay dù nắng hay mưa, anh cũng sẽ đưa đón em đi làm”.
Công việc của em làm PR và tổ chức sự kiện nên không thể ngồi lỳ một chỗ được. Chẳng lẽ ngày nào em cũng đến công ty và mượn xe của bạn bè để đi lại. Nhiều lúc em mệt mỏi lắm nhưng cũng tự an ủi: “Anh ấy là người tốt, biết nghĩ cho em. Tất cả chỉ bởi anh quá yêu nên mới thế”.
Em yêu anh, em biết anh cũng rất yêu em. Nhưng nếu anh suốt ngày ghen tuông một cách thái quá, chẳng chịu tin tưởng vợ thì chắc chắn cuộc hôn nhân này cũng sẽ nhanh chóng tan tành.
Em rất buồn vì sau thất bại của cuộc hôn nhân đầu tiên, anh vẫn không rút ra được kinh nghiệm gì cho mình. Em nên làm gì đây? Em sợ nếu cứ mãi thế này, em sẽ không thể nghe theo mọi sự chỉ đạo, ép buộc của anh...

