Yêu nhau, không tránh khỏi những lúc giận hờn, cãi vã, vậy nhưng mỗi lần cãi vã, anh ấy lại khóc sướt mướt, càng ngày tôi càng thấy bất lực.
Hiện giờ tôi đang rất khó xử, thật sự cảm thấy mệt mỏi vì người yêu tôi hay mít ướt. Yêu anh ấy một năm nhưng tôi không thể đếm hết những lần anh ấy khóc. Con gái khóc đã đành nhưng cứ giận nhau, tôi làm gì sai… là người yêu tôi lại rớt nước mắt. Tôi biết anh ấy là người khá đa cảm nhưng lắm lúc anh ấy cứ mang nước mắt ra để nói chuyện khiến tôi không biết phải làm sao cho phải.
Một lần, vì lo ôn thi cuối kỳ nên ngày nào tôi cũng ngập đầu trong đống sách vở. Thực sự lúc ấy tôi lo lắng sợ kết quả thi không tốt nên chỉ tập trung vào học hành mà ít nhắn tin, gọi điện hay gặp anh. Không ngờ mấy hôm ấy anh lại bị ốm, anh không nói rõ cho tôi biết mà bóng gió nói tôi chẳng quan tâm gì tới anh cả, rồi anh lại khóc. Anh bảo anh khóc vì tủi thân.
Lần chúng tôi cãi nhau khi tôi quên cuộc hẹn với anh ấy để anh phải đợi suốt 5 tiếng ròng, điện thoại lại không liên lạc được vì hết pin (mải đi chơi với bạn nên tôi quên mất), thế là chúng tôi to tiếng với nhau. Tôi giải thích mãi nhưng anh không tin, cho rằng tôi đang lừa dối anh. Tôi biết mình có lỗi nhưng lại bực mình vì anh không chịu hiểu nên bỏ vào nhà. Anh đứng trước cửa nhà tôi và khóc như mưa, nói rằng tôi không thương anh. Tôi sợ những người xung quanh hiểu nhầm nên vội chạy ra xin lỗi và an ủi, khi đó anh mới nguôi ngoai.

Từ lần ấy, tôi không dám giận anh nữa, nói đúng ra là tránh để hai đứa giận nhau. Nhưng yêu nhau làm sao tránh khỏi những lần không hiểu nhau dẫn đến những hiểu lầm, trách móc. Có một lần vì bất đồng quan điểm, ai cũng cho là mình đúng và không ai chịu nhường nhịn, thế rồi anh hét to trước mặt tôi, và bỏ đi. Lần ấy chúng tôi giận nhau mất một tuần, không ai nói với ai lời nào cả, tôi rất mệt mỏi, chắc anh cũng chẳng khá hơn. Rồi anh hẹn gặp tôi nói chuyện, đề nghị chia tay, tôi hỏi anh có chắc chắn không, anh bảo vì không hợp tính khó đi tiếp về sau.
Tôi suy nghĩ rất nhiều, có lẽ do yêu tôi nên anh buồn khổ như vậy nên cuối cùng tôi đã chấp nhận chia tay anh. Nhưng khoảng một tuần sau đó, anh tìm đến tôi, nước mắt lã chã xin lỗi rằng anh không thể sống thiếu tôi và mong quay lại. Vì còn yêu anh nhiều nên tôi đồng ý cho cả hai thêm cơ hội. Tôi là đứa con gái cũng được gọi là có tí nhan sắc, học vấn không đến nỗi nào nên được nhiều anh để ý, hay nhắn tin tán tỉnh.
Cũng vì điều ấy mà chúng tôi thỉnh thoảng vẫn cãi nhau. Anh hay kiểm tra điện thoại, tin nhắn của tôi, cứ thấy ai nhắn tin cho tôi tỏ ý quan tâm là anh lại lồng lên. Tôi đã giải thích cho anh là tôi chỉ yêu mình anh thôi, cũng không thể kiểm soát được những tin nhắn như vậy. Người ta nói gì tôi cũng mặc kệ nhưng anh lại nói tôi là đứa lẳng lơ, không ra gì, bắt cá hai tay.
Tôi tức giận, cảm thấy bị tổn thương trước những lời xúc phạm ấy của anh. Tôi nói với anh nên xem lại tình cảm giữa hai chúng ta. Tôi không trả lời các cuộc gọi và tin nhắn của anh. Rồi anh lại tìm đến nhà, quỳ xuống xin tôi tha thứ và khóc lóc nói rằng vì quá yêu tôi nên anh mới như vậy.
Những lần đầu, tôi cũng thông cảm và thương anh nhiều nhưng mỗi lần giận anh lại khóc, lại mau nước mắt, lại lấy thứ “vũ khí” ấy ra dọa tôi, thật sự, tôi đã quá ngán ngẩm với nước mắt của anh rồi. Tôi tự hỏi có phải chúng tôi đã hoán đổi vị trí cho nhau không? Lẽ ra anh phải mạnh mẽ để che chở, làm chỗ dựa cho tôi nhưng mỗi lần như thế, tôi lại phải dỗ dành anh như một đứa trẻ.
Tôi thấy mệt mỏi khi chạy theo trò chơi nước mắt đó. Tôi đang rất khó xử, tôi không biết nên làm như thế nào cho phải. Cứ mỗi lần tan học, anh lại đón tôi trước cổng trường rồi nước mắt ngắn dài van xin tôi đừng bỏ anh. Tôi phải làm gì với bạn trai mít ướt của mình?
Authors: Phong Lan - Source: Cam Nang Gia Dinh

Hội chợ Tết St Albans 2024
