Bạn thân vừa sinh con, tôi đến thăm và sững người khi thấy cảnh tượng không thể ngờ
Tôi đang mang thai ở tháng thứ 6.
Chúng tôi cưới nhau được 5 năm. Tôi là người nội tâm, ít bạn, ngoài đồng nghiệp thì người thân thiết nhất chỉ có Phương – bạn thân tôi từ thời cấp 3. Phương từng là kiểu con gái mơ mộng, yêu ai cũng yêu hết lòng, nhưng số lại lận đận. Cô ấy từng yêu một người đàn ông đã có vợ và bị tổn thương sâu sắc. Sau cú sốc đó, Phương rút khỏi thành phố, về quê sống với mẹ.
Ba tháng trước, tôi bất ngờ khi thấy Phương đăng ảnh bàn tay bé xíu của một đứa trẻ. Tôi mừng cho cô ấy vì cuối cùng cũng có một gia đình nhỏ. Nhưng Phương không nói gì về cha đứa bé, chỉ lấp lửng là "chuyện không tiện kể".
Cuối tuần trước, tôi tranh thủ về quê thăm bố mẹ và ghé thăm Phương. Tôi không báo trước. Tôi nghĩ chỉ là một cái ôm, vài lời hỏi thăm và một hộp quà nhỏ cho đứa trẻ. Nhưng bước đến sân nhà Phương, tôi như bị ai đó rút cạn máu trong người.
Chồng tôi đang ngồi trên chiếc ghế gỗ, bế một đứa trẻ khoảng ba tháng tuổi. Anh cười dịu dàng, vừa vỗ nhẹ lưng em bé vừa hát khe khẽ một bài ru mà anh vẫn hát cho em bé trong bụng tôi mỗi tối. Tôi nấp sau tán cây trước cổng, tim đập mạnh đến mức lồng ngực như muốn nổ tung. Tôi không dám tin vào mắt mình, cho đến khi Phương từ trong nhà bước ra, tay cầm một bình sữa, rồi nói:
- “Anh cho con bú đi, lát nữa em nấu cháo”.
Anh gật đầu, như một người chồng đang cùng vợ chăm con. Tôi cảm thấy mọi thứ trước mắt như một vở kịch mà tôi là khán giả bất đắc dĩ.
Tôi cảm thấy mọi thứ trước mắt như một vở kịch.
Tôi không biết mình đã rời khỏi đó như thế nào. Đêm đó, tôi ngồi trên giường nhà mẹ, tay ôm bụng mà bật khóc. Cảm giác như đứa bé trong tôi cũng nghe thấy được tiếng nấc nghẹn của mẹ, như nó đang co lại vì sợ.
Chồng tôi gọi điện sau đó. Tôi không bắt máy. Tin nhắn của anh chỉ có một dòng: "Anh xin lỗi. Anh chưa biết phải nói gì, nhưng anh chưa từng muốn em biết theo cách như vậy”.
Tôi không rõ giữa anh và Phương bắt đầu từ lúc nào. Là trước khi tôi mang thai? Hay chính lúc tôi đang khóc vì mất đi đứa con đầu tiên? Là khi tôi nằm viện, còn anh nói bận công tác? Tôi sợ tìm hiểu, vì càng biết, tôi càng đau.
Giờ đây, tôi đang mang trong mình một sinh linh bé bỏng, và tôi không biết liệu mình có thể làm mẹ trong một gia đình có người cha như thế nữa không. Điều khiến tôi tổn thương nhất không phải là phản bội, mà là cảm giác bị thay thế rất tàn nhẫn.
Tôi không muốn con mình lớn lên trong một gia đình dối trá. Nhưng tôi cũng không muốn một đứa trẻ chưa ra đời đã không có cha bên cạnh. Tôi rơi vào một ngã rẽ không đường quay lại.

chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/cuoc-song-me-bau/ban-than-vua-sinh-con-toi-den-tham-va-sung-nguoi-khi-thay-canh-tuong-khong-the-ngo-c292a631760.html