Hãy ngủ thật yên bình trong trái tim tôi, em nhé!
Chào em, cô gái của tôi, cô gái thuộc về miền ký ức! Em biết không, con người luôn mải mê chạy theo guồng quay của cuộc sống, vì sợ bị bỏ lại, vì sợ bị lạc loài và cũng vì thượng đế tạo nên chúng ta với đôi mắt chỉ nhìn về phía trước. Và rồi cứ như thế người ta mải miết chạy đi mà chẳng hề nghĩ đến chuyện quay đầu nhìn lại, người ta dễ lãng quên giá trị cốt lõi của bản thân, quên rằng mình có một đứa trẻ bên trong cần được yêu thương và chữa lành.
Và tôi cũng không phải là ngoại lệ. Tôi luôn cho rằng những thứ đã qua vốn là điều chẳng thể thay đổi trong khi cuộc sống ngoài kia thì luôn biến động không ngừng, và rằng tôi không có thời gian để hoài niệm. Thế nhưng, sáng nay, khi đọc được những dòng thư của em gửi tôi từ nhiều năm trước mà tôi đã tiện tay ném vào trong góc hộc tủ cũ, tôi đã giật mình nhận ra rằng thì ra bấy lâu nay, tôi đã đánh rơi điều quan trọng nhất.
Nhưng cô gái của tôi ạ, thực tế đã chứng minh em thực sự can đảm hơn những gì mà chúng ta tưởng. Mặc dù sự mạnh mẽ ấy chẳng phải điều mà em mong muốn. Thật cảm ơn em vì đã không gục ngã trong lúc khó khăn nhất dù trái tim em đã chẳng còn trong sáng và thuần khiết như ngày nào.
Em đã dạy cho tôi bài học về sự kiên cường. Dạy cho tôi biết mở lòng để đón nhận thử thách một cách bình thản hơn. Suy cho cùng thì cuộc đời cũng giống như một bức điện tâm đồ, nó chỉ bằng phẳng khi chúng ta đã chết. Và thực tế thì cuộc đời vốn không hoàn toàn độc ác và đáng sợ như chúng ta vẫn tưởng. Chỉ cần bước chậm lại một chút chúng ta sẽ nhận ra rằng trời vẫn luôn xanh, mây vẫn trắng và nắng vẫn vàng, ong vẫn bay, bướm vẫn lượn và chim muông chưa bao giờ ngừng ca hát. Cuộc sống thực sự vẫn lung linh, tươi sáng như vậy, chỉ là chúng ta cứ mãi u uất, đeo lên mắt một tấm vải đen rồi tự huyễn hoặc bản thân rằng xung quanh mình chỉ toàn một màu u tối. Và cho dù có những ngày mưa khiến bầu trời u ám, ảm đạm, nhưng giông bão cuối cùng rồi cũng sẽ đi qua, thứ còn lại cho chúng ta chính là cầu vồng và ánh dương rực rỡ.
Tôi không biết trên con đường mà tôi đang đi, ở những chặng tiếp theo sẽ có những gập gềnh và chông gai gì. Có thể tôi sẽ đôi lần phạm phải sai lầm mà vấp ngã nhưng tôi hứa sẽ không để bản thân phải gục ngã giữa dòng đời. Vì bởi cô gái bé nhỏ của tôi còn có thể sống kiên cường như con lật đật luôn mỉm cười và chẳng bao giờ chịu khuất phục thì sao tôi lại không thể giống như em tự đứng lên và bước tiếp?
Cuộc sống không phải lúc nào cũng có người đưa tay ra để kéo chúng ta đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Vậy nên tôi đang học cách tin vào bản thân, chấp nhận thất bại, đối mặt với thất bại và đứng dậy từ thất bại. Và tôi nhận ra một điều rằng nếu tôi không kiên trì và cố gắng, nếu tôi chấp nhận bỏ cuộc thì tôi sẽ chẳng bao giờ biết được tôi có thể làm được những gì.
Em đã truyền cho tôi động lực và sức mạnh, em đã thực sự hoàn thành tốt chặng đường của mình. Vậy nên cô gái của tôi ơi, em hãy quên đi những nỗi đau, những tổn thương và ngủ thật yên bình trong trái tim tôi, em nhé! Vì cả quãng đường vừa qua, em đã vất vả rồi.
Bạn đang tìm dịch vụ về Siêu thị?
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/sau-con-mua-se-thay-cau-vong-nw227580.html