Tại sao ta cứ phải cố gắng ghép mình với một mảnh ghép ngược chiều?
Là những ngày mưa rơi rả ríc trên lối về, người ta thường hay nói những khi trời mưa tâm trạng con người lại càng thêm u sầu và ảm đạm. Chắc đúng là như vậy, mưa làm con người ta nhớ mơ hồ một vài điều gì đó, có lúc là bất chợt, lắm lúc là đôi khi. Những điều quá khứ theo cơn mưa mà trở về trong tiềm thức như thể nó chưa từng biến mất bao giờ..
“Chúng ta đều từng lựa chọn để đến với nhau và rời khỏi nhau vào từng thời điểm trong đời, cảm xúc là thứ không thể nào đoán định được. Yêu ai, suy cho cùng cũng là để hạnh phúc..” Tôi từng yêu qua một vài mối tình, đều đến như thể tình yêu đầu tiên và bên nhau như thể tình yêu cuối cùng, nhưng rồi có lẽ tình yêu đó không thể chiến thắng được vài lý do trong cuộc sống này. Mọi sự ra đi đều có lý do của nó, yêu nhau hạnh phúc thì cũng nên từ bỏ nhau trong hạnh phúc, thay vì oán hận và trách móc nhau thì có lẽ tình yêu thanh thản nhất chính là lãng quên nhau trong bình ổn.
Khi một ai đó rời bỏ ta, thay vì oán trách, thì không phải chúng ta nên mỉm cười hay sao. Mỉm cười vì mình chỉ đánh mất đi một người không còn yêu thương mình nữa, mỉm cười vì họ đã cho ta cơ hội để tìm được một người tốt hơn, một người cho ta hạnh phúc hơn. Khi mà người ta đã không yêu bạn nữa, thay vì níu kéo lấy một chút thương hại từ họ thì không phải ta nên rõ ràng mà dứt bỏ nó đi sao. Chỉ là một người không yêu thương ta mà thôi, chẳng có gì nên hối tiếc cả.
Ngoài kia thế giới bao la rộng lớn, bao nhiêu người đang hối hả tìm cho mình một mảnh ghép phù hợp, tại sao ta cứ phải cố gắng ghép mình với một mảnh ghép ngược chiều? Đừng phí thời gian và công sức vào một thứ không phù hợp với mình, hãy tận dụng những thời gian đó để đi kiếm tìm những niềm vui khác. Thế giới hàng triệu người, rồi ở một góc nhỏ nào đó, cũng có người dành cho ta mà thôi. Rồi ta sẽ tìm được người đó, người mà dù không phải là người đầu tiên ở bên những sẽ cùng ta đi trên con đường dài rộng sau này, đó là người cùng ta trải qua gian khó mà không rời bỏ, là người cùng ta già đi, người cho ta hạnh phúc, yêu thương ta như là người duy nhất trên thế gian này có thể.
Và sau này khi trải qua tất thảy buồn đau tưởng chừng gục ngã, ta vẫn có một người bên cạnh kề vai, đến lúc đó ta mới hiểu được hạnh phúc thật sự là gì. Đó là có thể sống cùng với người mình yêu thương, và có thể làm bất cứ điều gì vì người mà mình yêu thương.
Vậy nên, đừng nhìn lại quá khứ nữa, chuyện đã qua thì hãy để nó qua đi, đừng khơi gợi để đau lòng, đừng nhắc đến để chì chiết và ghét bỏ nhau. Hãy nhớ rằng hạnh phúc nhất định sẽ đến, dù sớm hay muộn, nhất định cũng sẽ đến..
Chúng tôi cố gắng giúp tất cả học sinh phát triển thành những người tự tin trong quá trình học tập lâu dài.
Article sourced from GUU.
Original source can be found here: https://guu.vn/nguoi-can-se-den-nguoi-phai-di-se-di-GWvED4LaKSBmK.html