Nhiều lần tôi tâm sự với mẹ chuyện chị dâu, nhưng mẹ tôi đều nói đỡ cho chị
Bố tôi mất sớm, một mình mẹ bươn chải kiếm tiền nuôi 2 anh em tôi ăn học. Ngày anh trai lấy vợ, mẹ tôi vui lắm. Mẹ bán một miếng đất nhỏ đi để có tiền xây lại căn nhà cho khang trang để dâu mới về nhà được nở mày nở mặt. Phòng cưới cũng là mẹ sắm sửa đầy đủ, toàn thứ mới, thứ tốt từ giường, tủ, kệ trang điểm, chăn ga gối đệm,… để hai vợ chồng anh chị ở cho thoải mái. Anh trai tôi đi làm trên thành phố cũng góp được một ít tiền gửi về mẹ lo đám cưới.
Mẹ tôi thương con nên đám cưới được tổ chức đủ đầy chẳng kém cạnh ai, lúc trao quà cưới mẹ cũng cho hẳn một cây vàng. Mẹ thương chị dâu nên chưa bao giờ hà khắc với chị hết, nhưng cưới xong chị cứ nằng nặc đòi lên thành phố mua chung cư ở. Vậy là mẹ tôi cũng đành chạy vạy, vay mượn tiền khắp nơi để cho anh chị mua chung cư.
Cuối tuần chị về nhà chơi, nhưng dâu con trong nhà rồi mà cứ như khách vậy. Chị không hề động tay động chân giúp mẹ cái gì cả, nói thật tôi chưa thấy chị cầm cái chổi quét nhà hay nấu cho mẹ được bữa cơm nào cả. Hàng tháng, chị gửi tiền biếu bên ngoại đều đều chứ mấy khi cho mẹ tôi được đồng bạc nào, chỉ có anh trai thỉnh thoảng cho mẹ chút chút thôi.
Ngày tôi lên thành phố học đại học, anh trai bảo tôi qua ở cùng vì ở một mình sợ mẹ lo. Thế nhưng khi tôi sang ở chị dâu lại chẳng vui vẻ chút nào, hễ anh đi vắng là mặt nặng mày nhẹ, thỉnh thoảng lại nói móc nói mỉa tôi. Không khí trong nhà ngột ngạt như vậy nên tôi xin phép anh cho ra ở trọ, rủ bạn cùng lớp ở chung để anh yên tâm.
Cưới hơn một năm chị dâu mang bầu, nhưng khi tới tháng thứ 5 thai kỳ, anh trai tôi không may gặp tai nạn qua đời. Cả nhà suy sụp lắm. Mẹ tôi sợ chị dâu bầu bí ở một mình đau buồn lại nghĩ quẩn nên đón chị về ở cùng. Ngày nào mẹ cũng cơm bưng nước rót hầu hạ chị, còn chị cứ nằm im trên phòng.
Chị đẻ cũng một tay mẹ tôi lo từng cái áo, cái tã, hộp sữa vì nhà mẹ đẻ chị ở xa không tới chăm được. Đêm cháu khóc, mẹ tôi lại lật đật dậy pha sữa, dỗ dành cháu ngủ cả đêm chẳng mấy khi được chợp mắt.
Sinh con được 4 tháng, chị dâu xin lên thành phố đi làm để lo sữa cho cháu. Ban đầu mẹ tôi bảo để mẹ lên ở cùng chăm con hộ chị để mẹ con được gần gũi, vì cháu còn bé quá nhưng chị không chịu. Cuối cùng mẹ tôi đành đồng ý ở quê nhà chăm sóc con cho chị dâu đi làm.
Cai sữa sớm nên thằng bé quấy suốt. Tôi thì vẫn đi học trên thành phố, cuối tuần mới về nên thành ra chỉ có hai bà cháu ở nhà với nhau. Đáng nói, tuy khoảng cách không xa nhưng chị dâu lại chẳng mấy khi về nhà thăm con, mà về cái lại đi luôn.
Chị nói đi làm kiếm tiền mua bỉm sữa cho con nhưng tôi có thấy chị đưa về nhà được mấy đồng đâu, 2-3 tháng mới đưa cho mẹ tôi được một lần, khoảng 200-300 nghìn gì đó thôi. Con ốm con đau cũng chẳng thèm hỏi han. Nhiều lần tôi chướng mắt quá nên tâm sự với mẹ, nhưng mẹ đều nói: “Chắc chị dâu cũng khó khăn”.
Nhiều lần tôi tâm sự với mẹ chuyện chị dâu, nhưng mẹ tôi đều nói đỡ cho chị. (Ảnh minh họa)
Sau 3 năm kể từ khi anh trai tôi qua đời, chị dâu xin đi bước nữa. Vì không muốn chị lở dở cả đời nên mẹ tôi bảo chị cứ đi lấy chồng đi, còn con chị không nuôi thì để mẹ tôi nuôi.
Vậy là chị đi lấy chồng. Ngày cưới chị không thèm mời tôi và mẹ tham dự, nhưng mẹ biết ngày nên có nhờ người gửi tặng chị 1 chỉ vàng. Suốt 5 năm chị làm dâu, tôi chưa thấy chị hiếu thảo với mẹ được ngày nào, lúc đi cũng như người dưng nước lã nhưng mẹ tôi không hề trách cứ chị câu gì.
Tôi tự thấy nhà tôi chưa từng sống sai với chị một lần nào, ấy thế mà hôm trước bà chị họ gửi cho tôi cái ảnh chị dâu cũ đăng chiếc nhẫn 1 chỉ vàng lên mạng kèm theo dòng trạng thái: “Đúng là khác máu tanh lòng, 5 năm uổng phí”.
Nói thật, đọc xong bài viết đó tôi chỉ muốn lao nhanh tới gặp chị và cho chị ta cái tát vào mặt thôi. Sau khi đi thêm bước nữa, chị ta sống cùng chồng mới trong căn chung cư ngày trước chị và anh trai tôi mua, trong đó có một nửa tiền là mẹ tôi cho vay, mẹ tôi cũng chưa từng đòi một đồng nào. Con chị để mẹ tôi chăm bẵm mấy năm, số tiền chị gửi về cộng lại chỉ vọn vẻ có hơn 1 triệu.
Thử hỏi từ lúc về làm dâu chị đã làm được cái gì cho nhà tôi chưa? Chị chưa sắm sửa được cho nhà chồng cái gì, nhưng trời nắng chị gửi 20 triệu về cho nhà ngoại lắp điều hòa. Cưới chị, chị không mời nhà tôi vậy mà giờ chị lại lên mạng để nói mẹ tôi như thế đấy. Tại sao mẹ tôi đối xử với chị hết lòng mà chị lại nỡ nói vậy về mẹ tôi chứ?
Bạn đang tìm dịch vụ về Siêu thị?
chuyên bán các loại thực phẩm tươi ngon như trái cây, thịt, cá,...
Article sourced from EVA.
Original source can be found here: https://eva.vn/me-chong-nang-dau/chi-dau-cu-lay-chong-me-toi-tang-1-chi-vang-doc-bai-chi-viet-tren-mang-toi-tuc-dien-nguoi-c210a537481.html