Khi mẹ tôi nằm viện, không anh chị em nào sẵn sàng chăm sóc mẹ với lý do bận việc, ở xa. Duy chỉ có vợ tôi tình nguyện nghỉ việc, vào viện chăm sóc bà một cách tận tình, chu đáo. Mỗi lần vào bệnh viện, tôi đều nghe người ta hỏi mẹ tôi:

- Con gái bà đấy à? Con gái bà hiếu thảo quá, chẳng bù cho con cái nhà tôi.

Rồi họ lại ngồi than thở về con cái của họ. Bố mẹ ốm bệnh chẳng được mấy đứa ngó ngàng tới, có đến cũng ngồi một lúc rồi về nên toàn hai ông bà già tự chăm nhau.

Mỗi lần như thế, mẹ tôi luôn có chút xấu hổ rồi nhỏ giọng bảo đó là con dâu của mình chứ không phải con gái. Nghe đến đây, mọi người lại trầm trồ, khen ngợi nàng dâu hiếu thảo hết lời mà không để ý thấy sắc mặt mẹ tôi đã tối sầm lại.

Cũng phải thôi, từ trước tới nay mẹ có ưa vợ tôi đâu. Lúc khỏe bà đã hay làm khó con dâu đủ đường, bởi nhà tôi và nhà vợ có sự chênh lệch về kinh tế. Chúng tôi lại có bầu trước cưới nên mẹ và anh chị em trong nhà đều cho rằng cô ấy gài bẫy tôi để được gả vào gia đình giàu có, một bước đổi đời.

 
Khi mẹ nhập viện, chính vợ tôi đã xin nghỉ việc để chăm sóc bà 1 tháng. (Ảnh minh họa)

Bây giờ nằm viện, mẹ chẳng muốn con dâu chăm sóc tẹo nào nhưng con cái ai cũng không chịu chăm nên đành phải để vợ tôi vào ở cùng. Vì trong lòng đã có khúc mắc, giờ lại nghe những lời bàn tán của người xung quanh, mẹ tôi càng khó chịu. Do đó trong thời gian nằm viện, mẹ thường xuyên làm khó vợ tôi, hay nổi giận vô cớ.

Nhưng vợ tôi vẫn im lặng chịu đựng, thậm chí còn nói rằng người già đau ốm nằm một chỗ nên khó chịu, bà nóng nảy là chuyện có thể thông cảm được. Rồi vợ còn nói muốn nhân cơ hội này để thay đổi cách nhìn của mẹ, anh chị em trong nhà tôi với cô ấy.

- Anh không phải lo cho em đâu. Em chịu được mà. Bà mắng thì coi như không nghe thấy đi. Dù gì đó cũng là mẹ anh. Mà em muốn nhân cơ hội này để bà bỏ định kiến về mình.

Thương vợ nhưng cô ấy đã nói thế rồi nên tôi đành im lặng. Mẹ nằm viện một tháng, vợ tôi chăm sóc mẹ một tháng. Mãi tới ngày mẹ xuất viện, anh trai và chị gái tôi mới đến đón bà về nhà. Nhưng nếu biết họ đến vợ sẽ đòi ly hôn thì tôi ước gì họ không đến còn hơn.

Khi đến, thay vì hỏi han mẹ, cảm kích trước sự chăm sóc tận tình của vợ tôi dành cho mẹ thì họ lại chửi bới, trách móc em dâu thậm tệ. Họ trách không biết vợ tôi chăm mẹ thế nào mà để bà sụt cân nhiều như vậy.

Ngày mẹ xuất viện, anh trai và chị gái mắng nhiếc vợ tôi không tiếc lời. (Ảnh minh họa)

Đáng trách hơn là mẹ tôi còn thêm mắm dặm muối vào:

- Ngày nào nó cũng cho mẹ ăn cháo, khi thì cháo bí đỏ, khi thì cháo thịt băm. Đã thế còn không cho mẹ ăn nhiều, mỗi bữa chỉ cho ăn một chút nên mẹ bị đói, gầy là đúng thôi. Các con không biết một tháng nay mẹ khổ thế nào đâu.

Câu nói của mẹ như giọt nước tràn ly khiến vợ tôi tức giận:

- Một tháng qua ai là người ở bên chăm mẹ, ai lau người đổ bô cho mẹ? Là con trai, con gái yêu quý của mẹ hay con? Con đã cố gắng hết sức để phục vụ mẹ, muốn thay đổi mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu vậy mà giờ mẹ lại đối xử với con thế này đây.

Rồi vợ đòi dọn ra ở riêng, tuyên bố thẳng nếu sau này bà ốm đau hay có chuyện gì xảy ra cô ấy sẽ không thèm quan tâm, chăm sóc nữa. Mẹ tôi và anh trai, chị gái đều không đồng ý cho ra riêng, bắt tôi phải sống chung nhà để phụng dưỡng, lo cho mẹ vì anh chị bận công việc lại ở xa.

Vậy là vợ tôi ra tối hậu thư, bắt tôi chọn mẹ hoặc vợ. Nếu không dọn ra riêng thì cô ấy sẽ ly hôn. Còn mẹ thì bảo nếu tôi dọn ra riêng thì bà sẽ coi như không có đứa con trai này nữa, sau này phân chia tài sản sẽ không cho tôi một đồng. Bên tình bên hiếu thật khó xử, tôi không biết phải hóa giải mối quan hệ này thế nào nữa.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Marcellin College Vùng: Bullen. Phone: 9851 1589
Xem thêm

Article sourced from EVA.

Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/me-nam-vien-1-thang-vo-toi-cham-soc-het-long-ngay-ba-xuat-vien-co-ay-doi-ly-hon-c391a580091.html