Mưa đã đến rồi, còn người, khi nào mới đến bên tôi?
Cuối cùng thì mưa cũng đến, buổi sáng, khi đất trời còn say trong đêm muộn, thì mưa đã đến. Âm thanh của những giọt nước đầu mùa chảy tong tong bên ngoài cửa sổ. Thoáng chốc, đất trời đã chuyển mình. Cơn mưa đầu mùa giữa tháng 5 ảm đạm luôn mang đến những điều gì đó khắc khoải trong lòng.
Mưa đã đến rồi, còn người, khi nào mới đến bên tôi? Vượt qua hàng vạn những câu chuyện một mình, tích cóp một chút may mắn, để có thể mong mỏi cuộc đời gặp được một người xứng đôi. Bạn biết không, cuộc sống độc thân vô cùng, vô cùng thoải mái. Nhưng có những chuyện chúng ta không thể làm một mình mãi được, trong tận đáy lòng của một cô gái, dù kiên cường, dù mạnh mẽ, dù lớn lên từ những đau thương vẫn có một chút yếu lòng.
Con gái toàn quyền được mong ước một tình yêu hạnh phúc. Nhưng thực tế thì không phải chỉ cần muốn là sẽ có được. Thế nên chỉ mong đơn thuần một người vừa vặn nhìn thấy được sự yếu lòng của mình, và ở lại bên cạnh mình, bình bình an an trải qua năm tháng.
Tháng 5 không đơn thuần chứa đựng một cơn mưa đầu mùa, không đơn thuần chứng kiến sự thay đổi của đất trời. Mà còn là sự bâng quơ của những tâm hồn non trẻ, họ bị cuống hút bởi mưa. Sau những ngày nắng cháy, sau những ngày tâm hồn khô cạn. Thế là đúng lúc mưa đến, làm tan ra cái khó chịu trong tâm can.
Dẫu ai đó cần một cơn mưa để giấu trọn nỗi buồn, hoặc một ai đó muốn nấp vào một cơn mưa để bỏ quên cái mệt nhọc thường nhật. Và có lẽ, mưa thật đáng yêu như thế. Mưa luôn bất chợt ở cái nơi phố xá đông đúc này, có lẽ đã trở thành đặc trưng. Bao nhiêu người nên đôi dưới cơn mưa Sài Gòn, để rồi bao nhiêu người dừng lại cũng ở cái nơi gọi là vội vã này.
Chẳng biết vì sao năm nay mưa đến muộn, có lẽ do hờn dỗi gì chăng? Nhưng cũng thật may mắn, vào những ngày mưa đến muộn, chúng ta biết mong mỏi, biết chờ đợi và biết che đậy thứ cảm xúc yếu mềm của chính mình. Đợi khi mưa đến, có thể rửa sạch hết những vết thương trong lòng. Rồi có thể bắt đầu một cuộc đời mới khi mưa ngừng rơi, đất trời mang một không khí khoáng đãng, tầm nhìn cũng cao rộng và quyết định cũng đúng đắn hơn và sẽ vui vẻ hơn với cuộc sống của chính mình. Chúng ta được quyền lựa chọn giữa vui vẻ và buồn bã, giữa chờ đợi và bước tiếp, chỉ là trong lòng lỡ chấp niệm một bóng hình nên cả một tuổi trẻ dây dứt chưa thôi. Chúng ta vốn yếu đuối, nấp mình một chút vào mưa chắc cũng không việc gì to tát.
Article sourced from BLOGRADIO.
Original source can be found here: https://blogradio.vn/thang-5-o-lai-nw227768.html