Từ khi tôi và Đăng yêu nhau, mẹ anh đã coi thường tôi, dù lúc đó tôi đã kiếm được tiền còn anh vẫn cần mẹ gửi tiền ăn hàng tháng. Nguyên nhân là do Đăng là sinh viên đại học còn tôi chỉ học trung cấp.

Sau này khi hai đứa đã tốt nghiệp và đi làm thì mẹ anh vẫn không thay đổi cách nhìn về tôi, bà luôn cho rằng tôi dốt nát, không được học hành đến nơi đến chốn. Nhiều bạn bè thấy vậy cũng khuyên tôi chia tay Đăng vì nếu mẹ chồng nàng dâu không hợp nhau thì hôn nhân rất mệt mỏi, khó hạnh phúc. Nhưng vì tình yêu, tôi bất chấp tất cả để lấy anh.

Sau khi kết hôn, chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Mẹ nói rằng chúng tôi đã lớn, ở chung thì cần phải đóng tiền sinh hoạt phí hàng tháng. Tôi thấy như vậy cũng hợp lý nên bàn với chồng mỗi tháng đưa mẹ 10 triệu nhờ bà đi chợ, sắm sửa trong nhà. Tiền điện nước cũng là tôi đóng. Thực ra, ở quê số tiền đó là nhiều nhưng tôi chẳng tính toán gì, gửi thêm một chút để mẹ chi tiêu cho thoải mái.

Tuy nhiên, mặc dù đưa tiền sinh hoạt phí cho mẹ chồng rồi nhưng lúc nào bà cũng dè bỉu tôi, nói rằng tôi chẳng giống con dâu chút nào. Ở nhà thì bà săm soi, chì chiết tôi từng tí một. Ra ngoài thì bà bêu rếu tôi khắp làng trên xóm dưới nào là con dâu lười biếng, ăn bám chồng, đi sớm về muộn để trốn việc nhà,…

 
Mẹ chồng không thích tôi nên đi bêu rếu con dâu khắp chốn, ở nhà thì săm soi, làm khó tôi. (Ảnh minh họa)
 
Nhưng có phải tôi như vậy đâu. Tôi làm kinh doanh nên rất bận rộn, tất bật từ sáng sớm tới tối muộn mới về nhà. Tiền sinh hoạt mỗi tháng cũng là tiền túi tôi bỏ ra chứ lương của Đăng chỉ ba cọc ba đồng. Vả lại cuối tuần rảnh rỗi tôi cũng làm việc nhà, nấu cơm chứ đâu có trốn việc.

Bị mẹ nói như vậy tôi thực sự rất khó chịu, khuyên chồng mua nhà ra ở riêng cho đỡ chung đụng. Anh thương tôi, cũng hiểu những gì tôi đang phải chịu đựng nên đồng ý ngay. Hai vợ chồng gom góp tiền tiết kiệm rồi đi vay thêm ngân hàng để mua nhà và dự định sẽ chuyển ra ở riêng ngay khi ngôi nhà sửa xong. Trong thời gian đó, chúng tôi vẫn ở chung với bố mẹ chồng.

Để bà bớt càm ràm, tôi cố gắng đi làm về sớm hơn để cơm nước cho cả nhà. Hôm đó, tôi chuẩn bị cơm tối với 5 món nhưng ngồi ăn cơm mẹ chồng vẫn chê bai đủ đường. Nói thêm, mỗi tháng tôi đều đưa tiền cho Đăng để anh gửi mẹ, nhưng bà không biết đó là tiền của tôi. Cho nên, trong bữa cơm hôm đó mẹ chồng trách móc:

- Làm dâu bao lâu mà không nấu được bữa cơm tử tế cho nhà chồng. Tiền sinh hoạt phí hàng tháng đều là con trai tôi làm ra nên cô không biết quý trọng, mua đồ ăn phung phí thế này đây. Đã ăn không ở không, không đóng tiền rồi còn không biết tiết kiệm.

Hôm đó tôi về sơm nấu cơm rồi mà mẹ chồng vẫn chì chiết, chê trách tôi đủ đường. (Ảnh minh họa)

Nghe bà nói mà tôi ngỡ ngàng, tôi và Đăng đã là vợ chồng, anh đưa tiền cho mẹ thì khác gì tôi đưa, đều là của chung. Tại sao mẹ lại rạch ròi vô lý như vậy? Chẳng nhẽ chồng tôi phải đưa 10 triệu, tôi cũng phải đưa riêng 10 triệu thì bà mới hài lòng? Đăng bức xúc lắm, định bênh vực tôi thì bố chồng đã lên tiếng.

- Bao lâu nay mẹ chồng con dâu không hòa hợp tôi thấy cả, nghĩ khoảng cách hai mẹ con sẽ dần dần thu hẹp lại nên tôi im lặng, nhưng đến hôm nay thì tôi phải nói. Các con đã lấy nhau, đã là vợ chồng thì tiền kiếm được là tài sản chung, ai đưa bà mà chẳng như nhau, hay bà bắt con dâu phải đóng tiền riêng nữa? Sống bao năm nay tôi mới nghe thấy cái điều vô lý như vậy đấy.

Cái Xuân (tên tôi) làm dâu nhà này bao năm nay tôi thấy nó chẳng có điểm gì chê trách cả, việc bên ngoài việc trong nhà đều tháo vát. Mà kể cả nó có cái gì chưa phải thì bà phải dạy dỗ con từ từ, cái nhà chứ phải cái chợ đâu. Bà cũng từng làm dâu, đáng nhẽ bà phải thấu hiểu, cảm thông cho con chứ?

Bố chồng bình thường rất ít nói, có chào ông cũng chỉ ừ cho qua nên từ trước tới nay tôi đều nghĩ ông cũng ghét tôi như mẹ chồng. Nào ngờ ông lại bênh vực tôi như thế. Nghe bố chồng nói mà mắt tôi đỏ hoe vì xúc động, thầm cảm ơn ông. Còn mẹ chồng thì im lặng, tôi chẳng biết sau này bà có thay độ thái độ với tôi không nữa.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

St Albans Heights Primary School Vùng: St Albans. Phone: 9366 4211
Xem thêm

Chúng tôi cố gắng giúp tất cả học sinh phát triển thành những người tự tin trong quá trình học tập lâu dài.


Article sourced from EVA.

Original source can be found here: https://eva.vn/me-chong-nang-dau/thang-dua-10-trieu-van-bi-me-chong-de-biu-toi-khong-ngo-bo-chong-lai-noi-cau-nay-c210a529741.html