Hai chúng em mỗi đứa một quê, lên Hà Nội đi làm thì gặp rồi nên duyên với nhau. Sau cưới cả 2 kế hoạch 3 năm để lo kinh tế gia đình mới mua được căn chung cư nhỏ. Tuy vẫn phải vay mượn vài trăm triệu nữa nhưng được cái an cư nên cũng an tâm hơn thuê trọ.

Em làm lễ tân một công ty nhỏ nên lương tháng cũng chỉ được 7 triệu đồng. Em cũng bán thêm hàng online nên có thêm nguồn thu nhập nhưng không đáng kể. Còn chồng em làm thiết kế đồ họa nên thu nhập 10 triệu. Mỗi tháng, tụi em phải trả nợ ngân hàng 7 triệu đồng, còn lại số tiền trên đủ chi tiêu gia đình eo hẹp.

Cũng may nhà nội em khá giả, ông bà lại có lương hưu nên vợ chồng em không phải lo lắng gì. Nhưng ông bà ngoại thì chỉ làm ruộng nên thu nhập không có. Đã vậy ông ngoại hơn năm nay cứ ốm đau suốt nên bà khá phải chật vật lo thuốc thang cho ông.

 
Thời gian vừa rồi em sinh con đầu lòng, dù bận nhưng bà ngoại vẫn cố thu xếp ra chăm cho 2 tháng (Ảnh minh họa)

Thương ông bà, khi chưa có con cái hoặc lúc mới bầu bí nhiều lần em cũng giục chồng về chơi. Được cái nhà ngoại chỉ cách gần 100km nên đi về trong ngày cũng tiện. Song biết hoàn cảnh ông bà ngoại như vậy nên có lẽ chồng em rất dị ứng, anh dường như sợ em đem tiền về biếu ông bà. Vì thế mỗi lần vợ bảo về ngoại chơi là anh toàn lấy cớ bận này bận kia không đi. Em phải lén lút về và giấu vụng cho bà chút tiền bán hàng online thêm để hỗ trợ chăm ông mà không dám nói ra.

Thời gian vừa rồi em sinh con đầu lòng, dù đã bảo bà ngoại cứ ở nhà với ông nhưng thương con cháu, bà vẫn cố thu xếp ra chăm cho 2 tháng. Bà ngoại sạch sẽ, nhanh nhẹn, nấu cơm ngon nên chồng em cũng quý bà lắm. Khi ăn uống, anh cứ bảo:

“Mai bà dạy cho vợ con nấu canh khoai sọ và kho cá với nhé. Không mai này bà về quê, biết bao giờ con mới được ăn món này đây”.

Bà cũng cười:

“Con rể thích ăn thì cứ về nhà ngoại là bà nấu cho ăn luôn”.

Hôm sắp tròn 2 tháng em ở cữ, bà ngoại đang đi chợ mua thức ăn thì bị 1 xe máy đi ẩu tông vào. Cũng may không nguy đến tính mạng nhưng bà bị gãy chân phải bó bột. Bác sĩ nói bà bó bột khoảng 2 tuần thì khỏi.

Từ hôm bà ngoại bị gãy chân không làm được gì phụ giúp, vợ chồng em lại chăm bà từ ăn uống đi lại. Thấy ở thành phố chân đau như vậy không phụ được con cháu, bà nằng nặc đòi về quê bằng được.

Biết không thể giữ mẹ ở lại, em mua ít đồ và sắp quần áo cho bà về quê. Khi chồng đang chuẩn bị đưa bà ra bến xe, em mới rút 5 triệu ra biếu:

“Bà cầm chút tiền này về mua cái gì ngon cho bố ăn. Còn chút thì mua ít thuốc thang cho ông”.

Nhưng bà ngoại từ chối:

“Ở nhà bố mẹ ăn cái gì mà chẳng được, con cứ cầm lấy mà ở cữ và trả tiền mua nhà”.

Khi chồng đang chuẩn bị đưa bà ra bến xe, em mới rút 5 triệu ra biếu nhưng bà không cầm (Ảnh minh họa)

Lúc 2 mẹ con đang đưa đẩy nhau như vậy thì chồng em vào. Anh thấy thế liền giật ngay những tờ tiền kia:

“Hai ông bà già ở quê tiêu gì đến tiền đâu mà cho lắm thế, đưa bà 500 ngàn thôi”.

Nghe chồng nói mà em sôi máu, điên không thể tả. Đã thế lúc đưa bà ra bến xe về xong, anh vẫn cằn nhằn với vợ:

“Tiền mua nhà vẫn nợ đìa ra, tiền thai sản thì chưa lấy được mà cô biếu bà ngoại nhiều thế à? Bà lên đây mang tiếng chăm cữ cho con cháu mà vụ gãy chân vừa rồi, tiền tôi bỏ ra mua thuốc thang cho cũng mất đứt 3 triệu bạc vào cái chân rồi đấy”.

Nghe chối quá, em hét lên:

“Anh vừa vừa phải phải thôi, tiền tôi vẫn làm ra, cho ai như thế nào là quyền của tôi”.

Cứ thế, vợ chồng em cãi nhau về vụ này. Lấy phải ông chồng ích kỷ và nhỏ mọn với nhà vợ nên khổ thế đấy. Bà ngoại bỏ công bỏ việc lên đỡ đần suốt 2 tháng, giờ bị gẫy chân vậy, em biếu có 5 triệu nhiều nhặn gì mà chồng cư xử như thế.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Lyndale Secondary College Vùng: Dandenong North. Phone: 9795 2366
Xem thêm

Article sourced from EVA.

Original source can be found here: https://eva.vn/tam-su/len-cham-chau-ba-ngoai-gay-chan-doi-ve-bieu-ba-5-trieu-nhung-chong-giat-lai-noi-cau-khien-em-tuc-soi-mau-c391a536396.html