Mấy ngày trước Tết, mẹ buông đôi câu, “Bọn trẻ giờ lạ nhỉ, sao không muốn về nhà ăn Tết?! Ngày xưa bọn mẹ đến Tết chỉ muốn chạy ngay về nhà, háo hức đón Tết thôi.” Tôi trầm ngâm rồi nói với mẹ, “Mẹ ơi, giờ áp lực cho bọn trẻ nhiều quá. Chúng nó không dám về nhà đâu. Về nhà là hỏi làm gì, lương bao nhiêu, làm việc gì, bao giờ lấy chồng, vân vân và mây mây. Rồi bị so sánh với con nhà này con nhà khác, chúng nó nào chịu được. Thà ở trên phố chịu mấy ngày cô đơn, còn hơn là về rồi bị so sánh.” Mẹ tôi lại nói, “Thế cũng phải về chứ. Bố mẹ ở nhà buồn nhớ lắm, Tết chỉ mong con cái tụ họp thôi”.Tôi hiểu mong muốn của mẹ, và hiểu cho cái áp lực của lứa trẻ ngày nay. Vì tôi là thế hệ đầu 9x, đã trải qua thời kì khó khăn, cũng như thời kì không muốn lo nghĩ nhưng áp lực của hiện tại.

Những năm trước khi tôi xa nhà, sinh sống ở một quốc gia khác, những ngày cận Tết, tôi chỉ muốn phi ngay về nhà ăn Tết. Quả thực là “ăn Tết”, vì cái không khí Tết, sự hưởng thụ, sum vầy của những người thân trong gia đình về mâm cơm đầm ấm, đầy đủ người thân rất là hân hoan. Ăn rồi ngủ rồi đi chơi, rồi đi chơi lại ăn lại ngủ, có khi tâm sự, tám đến khuya, không cần nghĩ đến ngày mai, vì ngày mai là ngày nghỉ, là Tết mà. Cái cảm giác nghỉ thả phanh đó chỉ có Tết mới cảm thụ được. Giờ, muốn quay lại, thật khó.

Tết nay, khi bôn ba bên ngoài cuộc sống, lo cơm áo gạo tiền, lo tiền này khoản kia, Tết về tôi lại không thấy không khí Tết. Bạn bè tôi, anh chị tôi, một năm kinh tế buồn, lại không mong Tết, với câu nói, “Không có tiền, không muốn Tết”. Tết lo nội lo ngoại, lo đi biếu tặng, lo sắm sửa nhà cửa, lo tiền lì xì, lo đủ các thứ. Gánh nặng còng lưng với người lớn, thì với những người trẻ, còn là bao kí lo nữa. Những người trẻ chỉ mong về nhà, về với mái ấm tình thương, để được đúng nghĩa là “nhà là nơi lưu giữ tổ ấm”.

Tôi chỉ muốn nhắn nhủ rằng, thời gian trôi đi, bọn trẻ cũng sẽ thêm tuổi, sẽ hiểu cho nỗi lòng của bố mẹ, sẽ hiểu cái cảm giác bố mẹ lo lắng cho mình. Những câu hỏi đó chỉ muốn biết rằng: “Con đang sống tốt là bố mẹ hạnh phúc rồi”. Và bố mẹ khi đã về già, qua những năm tháng bươn chải, hãy hiểu cho bọn trẻ rằng, mình áp lực thì trẻ cũng áp lực lắm, không ai là dễ dàng, hãy yêu thương con cái đúng cách hơn. Và cách này, thì bố mẹ cần học, học từ câu từ, từ hành động, từ tâm lý thật sự quan tâm và yêu thương những đứa con của mình.

Và gia đình, hãy là một tổ ấm khi con cái muốn quay về nhé. Hãy giang rộng vòng tay bao la đón đứa con yêu trở về. Vì chúng thật sự rất muốn về… nhà.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

MRC North West Vùng: St Albans. Phone: 1300 676 044
Xem thêm

Article sourced from BLOGRADIO.

Original source can be found here: https://blogradio.vn/ki-uc-chot-thoang-qua-nw246055.html