Ai cũng có một cuộc sống, một hành trình phải đi

23:00' 23-09-2019
Trong đời, gặp được nhau đã là một cái duyên, được mở lòng mình ra và được đón nhận xứng đáng đã là đáng trân trọng rồi, dẫu thời gian chỉ là trong phút bất chợt.

Liệu trong cuộc đời, có bao nhiêu người có thể cùng mình đi hết qua những gian truân, dài rộng, hay cho đến một lúc nào đó, ai cũng phải chia xa, bận tâm cho con đường riêng của mình? Đừng trách cứ bất cứ một ai cả, ai cũng có một cuộc sống, một hành trình phải đi.

Giữa khoảng trời thanh xuân thật đẹp năm đó, chúng mình bất chợt chạm phải ai đó, vô tình bước vào cuộc đời ai đó bao giờ không hay. Rồi yêu, rồi thương, rồi mỉm cười hài lòng vì tất cả những gì mình cho đi và nhận lại. Chúng mình vội vã nắm lấy bàn tay ấy, thỏa mãn với vô vàn yêu thương trong lòng, nâng niu, trân trọng từng chút một… mê đắm cái ánh mắt và vẫn ảo tưởng chắc chắn rằng, họ sẽ là người bên cạnh mình suốt những năm tháng về sau.

Đâu biết rằng, hai con đường chỉ vô tình cắt nhau tại một điểm rồi mãi mãi trôi xa không lời hẹn, xa xôi, bất tận, khó giữ đến vô cùng. Cậu ấy của năm ấy chỉ là gió thoáng qua cuộc đời của em, gặp em, em yêu rồi cũng tàn nhẫn bước tiếp với con đường riêng của mình, để cho đến sau cùng chúng mình chỉ là một khoảng trời lãng quên bỏ lại của thanh xuân.

Chúng mình, có kẻ dễ tổn thương, vẫn mãi miết ôm lấy những mãnh vỡ hoài niệm cũ kĩ tại một con đường, mệt mỏi, trách móc, gào thét về người. Cô gái à, đừng hoài phí những ngày tháng đẹp đẽ nhất của mình chỉ để oán trách, chỉ để bận tâm…

Cuộc sống vốn dĩ là vậy. Trong hành trình mình đi, mình sẽ gặp ai đó, yêu ai đó, nhớ ai đó thật nhiều. Nhưng… không đồng nghĩa với việc họ sẽ cùng chúng mình bình yên, chậm rãi bước mãi trên con đường chung. Ai cũng có con đường riêng, chẳng ai đủ kiên nhẫn để chờ đợi em mãi những năm tháng sau. Khi đi hết đoạn đường có thể, sẽ đến một ngã ba lối rẽ nào đó cũng là khi họ chuyển qua một hành trình mới, một hành trình mà không bao giờ còn có thể tìm thấy dấu chân em. Đừng yếu đuối nhé cô gái! Đừng mãi khóc trách người ta vô tâm, người ta vô tình. Thời gian và trái tim chẳng vô hạn bao giờ, không thể chứa đựng quá nhiều mối bận tâm, nhiều mối quan hệ.

Mạnh mẽ lên để chấp nhận là cách tốt nhất có thể. Người ta đối xử tốt với em, yêu em ở một thời điểm nào đó không có nghĩa là họ thực sự phải chịu trách nhiệm với cuộc đời của em cho đến hết về sau. Đừng cố gắng tiếp tục chen lấn vào một con đường mà vốn dĩ không có chỗ cho em cũng giống như đừng giam cầm lòng mình trong một nỗi oán trách dai dẳng và mệt nhoài.

Trong đời, gặp được nhau đã là một cái duyên, được mở lòng mình ra và được đón nhận xứng đáng đã là đáng trân trọng rồi, dẫu thời gian chỉ là trong phút bất chợt. Vậy nên đừng buồn, đừng tổn thương làm gì nữa. Khi người ta quay lưng với mình là đến lúc họ phải tiếp tục bận rộn cho cuộc đời của riêng, không thể nắm tay em để tiếp tục nữa. Hãy mỉm cười trân trọng nhé, dẫu biết có đau, có thương tổn nhiều lắm nhưng cứ bình tĩnh để đón nhận và vượt qua một cách mạnh mẽ nhất có thể, đừng níu kéo.

Vậy sao thay vì phải khóc, phải đau đớn oán trách người ta vô tình sao không thử mỉm cười để trân trọng nhìn lại quãng đường chúng mình đã bước qua cùng nhau? Cũng đừng quan trong việc mình đi cùng nhau bao lâu, có còn nghĩ về nhau khi một mình? Chỉ cần đối đãi với nhau thật chân thành, đừng giả tạo khi còn ở cạnh.

Bản thân em cũng vậy, em cũng có một lối rẽ riêng phải đi hết cho đến tận cùng. Ai biết được ở con đường phía trước cũng còn lắm nhiều người sẵn sàng chờ em dừng lại cùng họ. Rồi cho đến cuối cùng, hãy tin chắc rằng ai cũng sẽ có một bến đỗ bình yên cho riêng mình – một người sẽ chấp nhận đi cùng em trên một con đường thẳng lối, không lối rẽ. Buông tay để gặp được người mới bởi chúng ta chưa bao giờ là lựa chọn duy nhất và mãi mãi của riêng ai.

Thanh xuân vốn dĩ là để va chạm với nhiều mối quan hệ, yêu thương nhiều nhưng tổn thương cũng không ít, nhưng phần nhiều đến một lúc nào đó, khi ngoảnh đầu nhìn lại chúng ta vẫn mỉm cười hạnh phúc về những điều đã qua. Dẫu thanh xuân là đứng trước vô vàn những lựa chọn, nhiều cung đường khó nói nhưng chưa ai chối từ thanh xuân bao giờ. Những đoạn đường mà em bước qua cùng cậu ấy dẫu sao vẫn từng là những thanh âm đẹp vô cùng, yêu vô cùng mà em chưa từng bỏ lỡ. Mặc dù, cho đến một lúc cậu phải rẽ bước trên hành trình không em, nhưng đừng buồn, đừng giận cô gái nhé! Mỉm cười chấp nhận nó như một lẽ tự nhiên vốn có, họ bước vào cuộc đời em thôi cũng đủ mang lại một âm thanh mới, an yên và ngọt dịu.

Hạnh phúc không phải là chúng mình cứ mãi trách nhau vô tâm, vô tình vì chia xa trên những con đường riêng mà là khi chúng ta chẳng vướng bận để chấp nhận nó.

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về ?

Hikaru Sushi M-City Vùng: Seven Hills. Phone: 8512 0843
Xem thêm

Article sourced from GUU.

Original source can be found here: https://guu.vn/ai-cung-co-nhung-con-duong-rieng-cua-ho-qwmJ6I3Hb3OpI.html