Đã hơn một lần, Wayne Rooney nói rằng anh muốn chơi ở vị trí trung phong cắm. Và cũng hơn một lần, tiền đọa của M.U tuyên bố anh đã nghĩ nhiều đến sự cần thiết của việc phải ích kỷ hơn để quan tâm đến các bàn thắng, thay vì phục vụ người khác. Nhưng, liệu Rooney có thực sự thích hợp với vai trò đó?
Trong triều đại của Hodgson, chân sút 28 tuổi có 4 lần được tin tưởng ở vị trí cao nhất dẫn dắt hàng công (hòa Montenegro 1-1, thắng Brazil 2-1, Scotland 3-2 và mới đây, thua Chile 0-2). Thành tích cá nhân: Ghi 2 bàn trong 2 trận và tắt điện toàn phần ở 2 trận còn lại. Công bằng mà nói, trong trận đấu với Chile hôm thứ Sáu, Rooney không phải cầu thủ chơi quá tệ. 46 pha chạm bóng, hoàn thành 85% các đường chuyền, tạo ra 4 cơ hội ăn bàn và 3 lần dứt điểm là những con số khá tích cực trong mặt bằng chung ảm đạm của tuyển Anh. Mặc dù vậy, nếu chỉ có thế với một cầu thủ được coi là “anh hùng dân tộc” và có trách nhiệm đưa “Tam sư” tới bến bờ hạnh phúc, e là chưa đủ.
|
|
|
Wayne Rooney trong trận đấu với Chile. |
Thực tế, đó không phải vị trí thích hợp với Wazza, bởi nó không phát huy hết năng lực sẵn có của cầu thủ này, và cũng không đem lại lợi ích cao nhất cho đội tuyển. Dù vẫn ghi bàn nhưng tác động toàn diện lên lối chơi “Tam sư” là không nhiều. Lý tưởng nhất, Rooney phải xuất phát ở vị trí số 10, sau tiền đạo cắm (trong bối cảnh hiện tại, Sturridge có vẻ là người dẫn đường tốt).
Với vai trò này, tiền đạo của M.U được tự do trôi nổi ở khoảng không gian rộng lớn, mặc sức kiểm soát lối chơi tấn công và có nhiều giải pháp lựa chọn (phối hợp, đột phá hoặc sút xa). “Quỷ đỏ” được hưởng lợi nhiều năm khi Rooney chơi ở vị trí này và bây giờ, tuyển Anh cũng có thể gặt hái điều tương tự.
Hơn nữa, khác với M.U, Sturridge không phải Van Persie. Tiền đạo của Liverpool di chuyển rất rộng và phong cách này khiến Rooney mới là người được hưởng lợi khi hậu vệ đối phương bị kéo ra khỏi vị trí, để lại vô số khoảng trống.
Chính thế, vì tương lai tuyển Anh, Hodgson cần dứt khoát hơn.