Miền cao nguyên bình yên giữa nắng, gió khô cằn
Dù đã đi nhiều nơi, ghé thăm rất nhiều cảnh đẹp Việt Nam, Gia Lai vẫn là vùng đất để lại trong tôi nhiều kỷ niệm đẹp đẽ. Tôi nhớ mãi những chiều bình yên rong ruổi cùng bạn đồng hành giữa cánh đồng Ngô Sơn đầy nắng, nhớ cao nguyên lộng gió trên ngọn núi lửa hình phễu đã ngưng hoạt động hàng triệu năm... Tôi cũng không thể quên cảnh sắc bát ngát màu xanh tươi của cây cối, chạy dài tới tận cùng chân trời xa thẳm. Trên mảnh đất màu mỡ, ngô, khoai, bí đỏ, dong riềng... cứ thế lớn lên tươi tốt, đem lại nguồn lương thực chính quanh năm cho người dân bản địa, tạo nên những mảng màu tươi thắm cho vùng đất cao nguyên.
"Đôi mắt Pleiku - Biển Hồ đầy"
Giữa miệng núi lửa khổng lồ, Biển Hồ hay hồ T’nưng được ví như viên ngọc bích của núi rừng Tây Nguyên. Phải đến đây, bạn mới thực sự hiểu ý nghĩa của câu hát nổi tiếng "không dám nhìn vào đôi mắt ấy". Chỉ một lần gặp gỡ, "đôi mắt Pleiku" đã trót mê hoặc du khách bởi vẻ dịu dàng và hoang sơ hiếm có, khó tìm. Trong khung cảnh sông nước lãng mạn, trữ tình, hình ảnh lao động của người dân nơi đây càng tô đậm thêm bức tranh làng quê bình yên, êm ả. Giữa đại ngàn hùng vĩ, tôi cảm thấy như chẳng còn chốn nào đáng để tận hưởng sự bình yên, trong lành hơn nơi đây.