Vậy đó, cứ an nhiên giữa cuộc đời đi

03:14' 28-12-2019
Tùy duyên! không phải là kiểu buông xuôi cho số phận, tùy duyên như là cách để tự trấn an mình rằng, những điều dù tốt đẹp như thế nào, tình yêu dù đã từng lung linh ra sao; một khi không còn là của mình nữa thì dù níu kéo cách mấy cũng phải buông tay

Có thể trong mỗi chúng ta, không tin lắm vào những việc như thánh thần, ma quỷ hay những điều mê tín dị đoan khác. Nhưng có lẽ chúng ta lại tin vào “Duyên”.

DUYÊN là cách giải thích hợp lý và ngắn gọn nhất cho việc tại sao trong hơn 7 tỷ người trên thế giới này, hai con người đôi khi quá khác biệt, về nền văn hóa, về nơi sống, về tuổi tác hay về tính tình, lại gắn kết với nhau một cách kỳ lạ theo phương thức gọi là YÊU…

Có đôi lúc chúng ta tự hỏi, tại sao mình lại yêu người này, mà không phải người kia? Trong khi có thể người kia lại tốt hơn, hoàn hảo hơn nhưng chúng ta lại không chọn?

Chúng ta không lý giải được, chúng ta cũng không bắt mình chọn hay không, đơn giản vì đó là Duyên!

Cái duyên giữa người với người nó lạ lùng lắm thể.

Duyên giống như là cây bút dạ quang đánh dấu, tự duyên chọn một người rất bình thường giữa thế giới, để under light họ nổi bật trước cuộc đời mình.

Duyên đôi khi lại giống ông đạo diễn trong một buổi casting, tự đi tìm một diễn viên phù hợp với kịch bản để trở thành nhân vật chính trong bộ phim cuộc đời mình.

Và bất cứ điều gì, kể cả duyên có đến rồi cũng có đi. Chỉ là kéo dài lâu hay nhanh…

Thế đấy, có những lần duyên đưa đẩy ta gặp gỡ, quen biết, phải lòng và yêu nhau. Nhưng duyên không bảo đảm được rằng chúng ta có đi cùng nhau đến cuối con đường được hay không, chỉ biết rằng khi ấy duyên như một chậu cây non, cần nắng cần nước và cần chăm bón để vươn lên sống lâu dài, hoặc đôi khi vẫn chăm vẫn bón tốt nhưng tuổi thọ của cái cây đó không được cao thì đó cũng là lúc duyên tận.

Nhớ có lần thất tình, ngồi buồn ủ ê, Mẹ tôi biết, nhưng im lặng chẳng nói gì… Cho đến một hôm đang ngồi ăn cơm trưa, nhạc phát bài “Ở trọ” do cô Bống hát, có đoạn “Tim em người trọ là tôi – Mai đây về chốn xa xôi cũng gần…”. Thế là “chị gái U50” ấy bookmark ngay đoạn đó mà phán rằng: “Người với người yêu nhau thì cũng như là ở trọ tim nhau thế thôi, đến lúc hết hợp đồng thuê trọ, cũng là lúc dọn đi, mọi sự TÙY DUYÊN”. Chí phải!

“Tùy duyên!” không phải là kiểu buông xuôi cho số phận, tùy duyên như là cách để tự trấn an mình rằng, những điều dù tốt đẹp như thế nào, tình yêu dù đã từng lung linh ra sao; một khi không còn là của mình nữa thì dù níu kéo cách mấy cũng phải buông tay. Sau cái lần thất tình kinh khủng ấy, có lần tôi tự hỏi lại lòng, khi người ta đã không còn yêu nữa, thì ngay giây phút ấy chính mình liệu có còn yêu họ nữa không, mình níu kéo phải chăng vì mình-còn-yêu-họ-của-một-ngày-đã-cũ. Thế nên, tạm rời sân ga này, đoàn tàu lại tiếp tục chạy, duyên sẽ đưa ta đi đến sân ga tiếp theo.

Lại nhớ, lúc còn nông nổi, từng trách cứ rằng ai đó mới hôm qua còn nói yêu mình hơn sinh mệnh thì hôm sau lại quay lưng đi nhanh không lời từ biệt. Trách cũng chả được gì, chi bằng mình cứ tiếp tục ngẩng cao đầu sống tiếp. Ừ thì có buồn, buồn cho duyên ngắn chẳng đi cùng nhau lâu. Rồi thi thoảng một thời gian, tim mình thấy thật sự đủ sẵn sàng lại tìm lối, theo duyên để yêu một lần nữa.

Vậy đó, cứ an nhiên giữa cuộc đời đi. Đừng vì nhặt nhạnh những cành khô đã nhuốm màu xưa cũ mà bỏ cả khu rừng tươi xanh.

Tùy duyên!

Mời bạn bầu chọn hay chia sẻ trên Facebook:

Bạn đang tìm dịch vụ về Hội chợ Tết?

Hội Chợ Tết St Albans Vùng: St Albans. Phone: 0425 741 498
Xem thêm

Hội chợ Tết St Albans 2024


Article sourced from GUU.

Original source can be found here: https://guu.vn/duyen-tinh-co-den-roi-cung-co-di-chi-la-van-de-thoi-gian-a5TmaAuttxoVN.html